Chương trước
Chương sau
Trên thực tế, vào lúc này, toàn bộ Thủ Hộ Sơn, hơn chục người canh giữ gia tộc cùng hơn ngàn người khác đều vô cùng đỏ mắt.

Đó là nhà họ Thẩm!

Ở trên Thủ Hộ Sơn tại Thượng giới bên này, vững vàng đứng trong đội ngũ ba thế lực mạnh nhất.

Được truyền lại hàng ngàn năm nay.


Trong kho tàng của nhà họ Thẩm chắc chắn có rất nhiều tài nguyên võ đạo.

Đáng tiếc đỏ mắt ghen tỵ cũng chỉ vậy, lại không có ai dám động tới chân mày của Tô Minh cùng Ninh Triều Thần.

“9000 viên linh thạch hạ phẩm”.

“Võ kỹ địa cấp, công pháp luyện khí…, tổng cộng 39 bộ”.

“Linh khí trung phẩm 12 chiếc, linh khí hạ phẩm 4 chiếc, còn có 1 chiếc bán bộ vương khí”.

“Một tấm bản đồ cũ nát”.

“120 viên thú tinh”.

…………

Nhà họ Thẩm dẫu sao cũng là nhà họ Thẩm.

Kho tàng đúng là khiến người khác phải giật mình kinh ngạc.

Những thứ khác không cần đề cập tới, chỉ riêng 9000 viên linh thạch hạ phẩm cũng đã là một con số trên trời rồi.

Phải biết rằng, Huyền Thanh Tông, một trong bốn thế lực hàng đầu thuộc tứ siêu tại Hạ giới Huyền Linh Sơn cũng chỉ có hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Cách biệt đáng sợ.

Cũng chẳng trách những tu giả võ đạo của Thủ Hộ Sơn Thượng giới bên này lại coi thường hạ giới đến vậy.

“Với 9000 viện linh thạch hạ phẩm này, chỉ cần cảnh giới của mình đủ vững chắc, liền có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới đoạt mệnh, thậm chí là bán bộ hóa thần”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.

Cướp bóc đúng là một cách làm giàu mà!

Ngoài linh thạch hạ phẩm, những thứ tốt còn lại trong kho tàng của nhà họ Thẩm như binh khí, công pháp, võ kỹ, Tô Minh đều không coi trọng.

Nhưng đó dù sao cũng là chiến lợi phẩm, suy cho cùng, tùy ý chọn một thứ mang tới Huyền Linh Sơn hoặc thế giới tục cũng đều là những bảo vật quý hiếm.

Trong tương lai phân ra cho người của nhà họ Diệp tại thành phố Dương Giang, nhà họ Tống của thành phố Nguyên Hải cũng là một cách hay.

Trong kho tàng của nhà họ Thẩm, ngoài những thứ tốt thông thường, còn có hai thứ đồ đặc biệt.

Một tấm mai rùa bị vỡ.

Mai rùa kia xem ra vô cùng vô cùng tồi tàn, cổ xưa.

Trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những ký tự mà anh không thể nhận biết, cùng một số hoa văn kỳ quái.

Cái còn lại là một cuộn da thú.

Chất liệu da thú của cuộn da thú có vẻ rất tốt, dù sao anh cũng không nhìn ra được đây là da của loài thú nào, nhưng da thú rất mịn màng, cảm giác khi chạm tay vào cũng không tệ, hơn nữa còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, anh thậm chí còn dùng Xích Ảnh Kiếm cắt thử một vết lên miếng da thú này nhưng lại phát hiện ra, ngay cả vết hằn cũng không thấy xuất hiện, quả là dọa người.

Trên đó chỉ có một số ký tự lớn- cuốn sách giới thiệu của Học viện Linh Võ thành Linh Võ.

“Thành Linh Võ là ở đâu? Học viện Linh Võ? Là học viên chuyên tu luyện võ đạo sao?”, Tô Minh tự nhủ, trước mắt vẫn là xem không hiểu.

Đúng lúc này thiên nữ Tạo Hóa bỗng nhiên lên tiếng.
“Tấm da thú này tạm gác sang một bên, anh cứ thu lại đi. Còn tấm mai rùa này ngược lại có chút thú vị…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.