Thế nhưng, ông ta cực kỳ mạnh!
Thật sự rất mạnh.
Ông ta chỉ đứng lơ lửng giữa không trung thôi đã ép cho toàn bộ dãy núi Đông Tự rên rỉ như gánh chịu động đất.
Trên không, vô số dòng khí màu tím che trời lấp đất bao phủ cả mặt trời.
Bầu trời chợt tối sầm lại như mây đen kéo đến.
Một bán bộ Tôn giả như Tiêu Nhược Dư cũng cảm thấy khó thở thì có thể thấy được áp lực ấy mạnh như thế nào.
"Cảnh giới phía trên của Đoạt mệnh? Đây hẳn là đạt tới cảnh giới Hóa thần. Mà cũng chỉ có Hóa thần mới có thể để lại một luồng thần hồn sau khi chết nhỉ? Tên này cũng đáng để ra mặt đó chứ", Tô Minh lẩm bẩm. Anh đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn ông cụ giữa không trung.
Tô Minh chỉ là tò mò, dù gì thì đây cũng là lần đầu nhìn thấy cao thủ cảnh giới Hóa thần. Tuy chỉ là thần hồn kết hợp với linh khí.
Nhưng đó cũng là một cao thủ cảnh giới Hóa thần hàng thật giá thật.
"Tôi là Trần Thông Vận - Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông, là cậu mời tôi ra?", ông cụ mặc áo tím nhìn Dương Phụng Lăng đang quỳ dưới đất hỏi. Giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc, lạnh một cách dửng dưng coi rẻ mạng sống.
Quả nhiên theo thời gian trôi qua, linh khí ở tầng Trái Đất đã càng ngày càng giảm bớt.
Vì lý do đó mà tu giả võ đạo cũng ngày càng yếu đi qua từng thế hệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638988/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.