Còn về Đại trưởng lão, không thể để ông ta ra tay được, để cấp trưởng bối ra tay thì Huyền Thanh Tông không thể mất mặt như vậy được.
Trong tình huống thế này, Từ Vô Pháp quả thực là sự lựa chọn tốt nhất.
“Tông chủ, tên này kiêu căng ngu dốt, khiêu khích chúng ta như vậy, đáng chết! Đại trưởng lão không muốn bị mang tiếng bắt nạt con trẻ, đệ tử xin thay mặt là được! Đệ tử có thể tạm thời áp chế cảnh giới thành Tôn giả Sơ kỳ để đấu tay đôi, không luận sống chết!”, Từ Vô Pháp lại nói.
“Được”, Dương Phụng Lăng cuối cùng gật đầu.
Lúc này, trên sân luyện võ có rất nhiều đệ tử đã trở nên kích động hẳn lên.
Đại sư huynh ra tay, ha ha… một chiêu đã đủ để giết chết tên ngu dốt kia ngay lập tức chứ hả? Cho dù Đại sư huynh có áp chế cảnh giới đi nữa.
Đại sư huynh mạnh mẽ đến mức nào, đám đệ tử Huyền Thanh Tông bọn họ quá rõ ràng.
Hai chữ yêu nghiệt cũng chẳng đủ để hình dung về Đại sư huynh.
Ngược lại Tiêu Nhược Dư và Viên Phương Hà, lúc này mặc dù bị khí tức của tất cả đệ tử cùng những người giữ vị trí cao trên dưới Huyền Thanh Tông bức bách đến cho không thể cử động, không thể nói chuyện, nhưng vẫn không kiềm được vẻ châm chọc trong đáy mắt.
Thế lực vượt qua cả thế lực hàng đầu dường như đã bình yên quá lâu rồi, đã ngạo mạn đến mức không còn giới hạn nữa, đã không theo kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638973/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.