“Tên khốn kiếp, tuyệt vọng chưa? Ông nội tôi là cảnh giới đoạt mệnh! Ha ha ha ha… Muốn giết tôi, đến đây giết đi! Ông đứng đây, giết ông đi! Ông đây bảo đảm không nhíu mày, ông đây thực sự cầu xin cậu đến giết đó!”, Cơ Nhất Phàm đột nhiên chỉ vào Tô Minh mà phá lên cười, chế giễu, đắc ý đến cực điểm, trắng trợn khiêu khích anh.
“Im miệng!”, tuy nhiên điều khiến người ta không ngờ tới là Cơ Văn Phong lại lạnh lùng quở trách cháu trai mình một câu.
Không những vậy, ông ta còn chắp tay chào Tô Minh: “Tiểu huynh đệ, thằng cháu trai này của tôi cũng đã chịu bài học mà nó đáng phải nhận, hôm nay không đánh không quen biết, không bằng, hôm nay dừng ở đây thôi, lão hủ muốn đem theo đứa cháu trai này rời đi, cậu xem, có thể nể mặt lão hủ được không?”
Lời này của ông ta vừa nói ra.
Toàn trường rơi vào im lặng.
Đại trưởng lão cảnh giới đoạt mệnh thuộc dòng chính của nhà họ Cơ, lại… lại khách khí với Tô Minh như vậy?!
Phải biết rằng, vừa rồi Tô Minh xém chút đã giết chết cháu trai của ông ta.
Hơn nữa, nghe ý tứ của Cơ Văn Phong thì ông ta chỉ dẫn theo Cơ Nhất Phàm, cũng không quan tâm tới việc Tô Minh tìm mấy người Cơ Thương Hải, Cơ Khâm báo thù.
Cơ Thương Hải và Cơ Khâm trong thoáng chốc rơi từ thiên đường xuống địa ngục, hai chân mềm nhũn, sắc mặt Cơ Uyên cũng tái xanh.
“Ông nội, giết hắn, hắn…”, Cơ Nhất Phàm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638958/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.