Chương trước
Chương sau
Mấy tiếng trước, cô ta chợt nhận được tin cầu cứu của bố và anh trai, bèn lập tức dẫn theo cao thủ dòng chính nhà họ Cơ chạy tới.

Vì cảm nhận được cảm xúc suy sụp của bố và anh trai, nên Cơ Uyên đoán chắc đã gặp phải chuyện lớn. Vì vậy, chuyến này cô ta gần như đã dẫn toàn bộ cao thủ mà mình có thể dẫn đến chạy tới.


Tính ra thì có hai trưởng lão, bốn gã chấp sự của nhà họ Cơ. Hơn nữa, Cơ Nhất Phàm cũng tới.

Hai trưởng lão lần lượt là Lục trưởng lão - Cơ Đằng và Thất trưởng lão - Cơ Khôn. Họ đều có cảnh giới Tôn giả trung kỳ và là người dưới trướng của Đại trưởng lão.

Bốn gã chấp sự đều là bán bộ Tôn giả.

Còn Cơ Nhất Phàm thì khá phi phàm, là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của dòng chính nhà họ Cơ. Năm nay Cơ Nhất Phàm 29 tuổi, cũng không nhỏ, lại có cảnh giới Tôn giả sơ kì, còn có khả năng chiến đấu vượt cấp. Anh ta từng có cơ hội hấp thu một giọt máu của Huyền Quy. Vì thế, tư chất của anh ta về mặt sức mạnh và lực phòng ngự là cực kỳ khủng bố.

"Không... Không đủ, không đủ! Tô Minh còn... Còn sống!", sắc mặt Cơ Thương Hải trắng bệch nhìn số người do con gái mình dẫn tới, điên cuồng lắc đầu nói.

Tô Minh là người có thể diệt Phiêu Diểu Tông, ngay cả Thái thượng trưởng lão và tông chủ của môn phái đó cũng không phải đối thủ của anh.

Trước mắt, vài người do con gái dẫn tới, tuy cũng rất mạnh, nhưng chắc chắn không phải đối thủ của Tô Minh.

"Bố vợ có hơi lo lắng quá rồi", Cơ Uyên chưa kịp mở miệng, Cơ Nhất Phàm đã cười ha ha nói: "Quả nhiên là Tô Minh. Gần đây tên này khá là nổi tiếng, dù ở Huyền Linh Sơn cũng có nghe nói. Cậu ta dựa vào sức một người mà tiêu diệt được Phiêu Diểu Tông?"

Cơ Nhất Phàm không tin.

Nổ cái gì vậy?

Chưa nói tới cậu ta chỉ là một thằng nhóc giới thế tục, dù là thế hệ trẻ ở Huyền Linh Sơn cũng khó mà dựa vào sức một người bứng cả gốc Phiêu Diểu Tông.

Nói chi là bây giờ, dù là một trăm năm gần đây cũng khó có ai có thể làm được.

"Có lẽ Tô Minh kia có chút thực lực và tư chất, thế nhưng, dựa vào sức một người mà đòi diệt Phiêu Diểu Tông là điều không thể. Chỉ lừa được mọi người chứ ở bên Huyền Linh Sơn, sau khi Phiêu Diểu Tông bị tiêu diệt, đã có rất nhiều thế lực đến điều tra, hình như đã tìm được một vài dấu vết của gia tộc hộ thần. Thôi bỏ đi, có nói, bố vợ cũng không biết", Cơ Nhất Phàm nói với vẻ tự tin.

Anh ta gần như đã xác định được, tên Tô Minh kia chỉ là may mắn mà thôi.

Hôm đó, chắc là có người trong gia tộc hộ thần bởi lý do nào đó mà muốn tiêu diệt Phiêu Diểu Tông, Tô Minh kia xem như ăn hên thôi.

"Em rể, Tô Minh kia rất mạnh đó!", Cơ Khâm mở miệng nói. Hắn ta hít sâu một hơi, nhìn Cơ Nhất Phàm bằng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nói: "Hay là em rể này, em lại liên lạc với bên dòng chính, cử thêm một số người tới được không?"

Tuy Cơ Nhất Phàm lớn tuổi hơn Cơ Khâm, nhưng Cơ Uyên là em gái hắn ta, nên Cơ Nhất Phàm chỉ có thể là em rể của hắn ta.

"Giải quyết một con chó con mèo mà thôi, lẽ nào còn phải điều động toàn bộ cao thủ của dòng chính nhà họ Cơ tới? Lẽ nào còn muốn tông chủ hay ông nội tôi ra mặt à?", Cơ Nhất Phàm suýt nữa thì bị chọc tức đến nỗi bật cười.

Mấy con kiến ở giới thế tục này.
Chỉ biết chuyện bé xé ra to.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.