Chương trước
Chương sau
“Quả nhiên, đều chỉ đi lướt qua sân khấu thôi, cuối cùng cũng chỉ có nhà họ Nguỵ và nhà họ Diệp mới thực sự đáng để xem”.

“Nhận thua cũng tốt, xuống đài sớm để cho nhà họ Diệp và nhà họ Nguỵ đối đầu mới hay”.




“Viện võ đạo nhà họ Cơ thắng, vào tiếp vòng sau”, Kỷ Thọ Niên nói lớn.

Sau khi học viên của nhà họ Cơ và nhà họ Dư đều rời khỏi lồng sắt.

“Nhà họ Phùng đấu với nhà họ Hoàng”.

Hơn 300 học viên của nhà họ Phùng và hơn 300 học viên của nhà họ Hoàng đều bước vào trong lồng sắt.

Nhưng lúc này.

“Nhà họ Hoàng nhận thua”, đội trưởng thứ nhất Hoàng, Hoàng U dứt khoát khom người, nói.

Lần này, trên sân Tây Lâm lại càng yên tĩnh hơn, có rất nhiều con mắt đang trợn ngược lên.

Nếu như nói, nhà họ Dư đối mặt với nhà họ Cơ, nhận thua thì miễn cưỡng cũng có thể giải thích được, dù gì nhà họ Cơ cũng rất mạnh. Nhà họ Dư mặc dù mạnh nhưng chắc chắn không phải là đối thủ của nhà họ Cơ.

Kết quả đã định sẵn, không chiến cũng được.

Nhưng nhà họ Hoàng và nhà họ Phùng, thực lực hai nhà này tương đương như nhau, ai thua ai thắng đúng là không nói trước được.



Không ngờ nhà họ Hoàng lại nhận thua luôn?

Cái quái quỷ gì vậy?

Ngay cả Kỷ Thọ Niên cũng khẽ chau mày không ngờ tới.

Hiện giờ ở sân Tây Lâm, tất cả mọi người đều biết tiêu điểm của trận giao lưu ngày hôm nay đều dồn cả vào nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy. Trận giao lưu này đích xác là trận quyết chiến của hai nhà.

Vì vậy những gia tộc khác đều cố ý tránh đường.

Từng ánh mắt lại một lần nữa nhìn về phía Tô Minh, Diệp Mộ Cẩn và Ngụy Chấn Phong.

“Nhà họ Diệp, nhà họ Ngụy!”, Kỷ Thọ Niên nhìn chằm chằm vào Ngụy Chấn Phong và Diệp Mộ Cẩn.

Lúc này không khí lập tức thay đổi, tất cả đều căng thẳng, kích động, nhiệt liệt; thậm chí còn có cả những tiếng vỗ tay.

Viện võ đạo nhà họ Diệp có hơn 300 người, họ đi vào lồng sắt dưới sự dẫn dắt của Diệp Võ, Diệp Phù và Chu Khánh Di.

Các học viên của viện võ đạo nhà họ Ngụy cũng vậy.

Lúc đi vào lồng sắt, đứng ở trên bục cao, mỗi người đều đứng ở một góc.

“Diệp Võ! Các người tưởng rằng nhà họ Diệp bám chân Tô Minh thì các người là vô địch sao? Ha ha…”, Ngụy Khung là đội trưởng số một của viện võ đạo nhà họ Ngụy cười lạnh một tiếng, nói. Ở hông hắn có dắt một thanh đao nặng, trong ánh mắt sắc bén chứa đầy vẻ tự tin.
“Giết!”, đáp lại câu nói của Ngụy Khung là câu giết của Diệp Võ, chứ không có gì dài dòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.