“Bộ “Lôi Viêm Bộc” này đặc biệt phù hợp để kết hợp thi triển với Khí thế!”, Tô Minh lại nói.
Trong lúc nói, anh lại tiếp tục đánh quyền.
Mỗi một quyền đánh ra vang vọng trên sân luyện võ.
Quyền nào cũng rung động cả bầu không.
Sau mười quyền, không gian phía trước người Tô Minh mãi vẫn chưa thể bình thường lại.
Bầu không khí nóng rừng rực.
Giống như một quả mìn vừa được kích nổ.
Mà lúc này trên sân luyện võ, có rất nhiều học viên đều đứng ngây ra tại chỗ, như thể đã chìm vào giác ngộ!!!
Tô Minh gật đầu hài lòng.
Trên thực tế, đám học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp cũng khá là có thiên phú, dù gì cũng là những nhân tài trăm chọn một của nhà họ Diệp.
“Đội trưởng Chu, cô đi theo tôi”, Tô Minh không làm phiền đến các học viên khác trên sân luyện võ mà quay sang nhìn Chu Khánh Di.
Chu Khánh Di hầu như chẳng có chút thiên phú gì trên phương diện Quyền pháp, cho nên, lúc này, cô ta chẳng có thu hoạch gì chứ đừng nói đến giác ngộ, Tô Minh gọi cũng vì không muốn làm lỡ việc của cô ta.
“Giáo tôn”, Chu Khánh Di đi qua.
“Ngày kia chính là cuộc thi giao lưu giữa viện võ đạo của tám đại gia tộc, mặc dù chúng ta đã rất mạnh nhưng để phòng trừ thì tôi quyết định sẽ dạy cho mọi người một bộ Võ trận nữa. Võ trận chính là phiên bản đơn giản hơn của Trận pháp, rất dễ, tôi sẽ đưa hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638868/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.