Đây là những điều mà anh học được từ Cao Thanh Kiếm.
“Phải bắt đầu từ sức mạnh!”, toàn thân Tô Minh như chìm vào trong suy diễn và lĩnh ngộ, trong đầu anh không ngừng hiện ra cảnh giao đấu giữa anh và Cao Thanh Kiếm.
Anh liên tiếp nghiền ngẫm hơn ngàn lần, sau đó đột nhiên mở mắt ra rồi đứng dậy. Và rồi anh mở cửa đi xuống tầng.
Lúc này ông cụ Diệp đã tỉnh và đang ngồi ở dưới uống trà.
Tô Minh có chút ngượng ngùng. Vì dù sao thì ban nãy anh cũng đã lấy đi ‘sự trong trắng’ của cháu gái nhà người ta.
Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều mà hỏi: “Ông ơi! Trong khuôn viên nhà họ Diệp có nơi nào yên tĩnh một chút không ạ”.
“Sau khuôn viên này có một rừng trúc!”, ông cụ Diệp nói.
“Vậy cháu đến đó một lát!”, Tô Minh vội rời đi, anh đã không thể đợi được nữa.
Anh đến rừng trúc phía sau rồi tìm một nơi yên tĩnh.
Đó là một khu rừng toàn trúc.
Tô Minh nhặt lên một lá trúc ném ở trước mặt, sau đó tung quyền ra.
“Phù…”, một quyền đập trên lá trúc.
Lá trúc rách tan nhưng chỉ rách làm đôi.
Thấy vậy, Tô Minh liền chau mày.
“Quả nhiên mình khống chế sức mạnh rất kém, sức mạnh phân tán quá”.
Lá trúc quá nhẹ, quá bay, kể cả sức mạnh của mình có lớn đến mấy, nếu như không tập trung ở một điểm thì cũng không thể chém lá trúc thành mấy trăm đến mấy ngàn mảnh được.
“Khi nào một quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638863/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.