“Các vị! Tôi sẽ cho các vị mấy phút để suy nghĩ xem có đồng ý hay không?”
Không khí lại một lần nữa trở nên ngưng trọng.
Mấy phút sau, Ngụy Chấn Phong cẩn thận nói: “Ngộ nhỡ Tây Lâm Sát trận không giết chết được Tô Minh, vậy thì mấy gia tộc chúng tôi coi như diệt vong luôn…”.
“Đúng vậy! Nhưng kể cả các người không dùng đến Tây Lâm Sát trận đối phó với Tô Minh thì hắn có tha cho các người không? Nhà họ Diệp có tha cho các người không?”, Phong Bất Hủ cười lạnh một tiếng, nói tiếp: “Kiểu nào cũng chết, vậy tại sao không liều một phen?”
Đúng vậy!
Kiểu nào cũng chết, tại sao không liều một phen? Ngộ nhỡ liều mà thắng thì thực lực của mấy gia tộc họ sẽ tăng gấp bội và tồn tại mãi mãi.
“Làm thôi!”, Công Tôn Thần khàn khàn nói, rồi nhìn về phía Công Tôn Hạ: “Bố ơi! Chúng ta làm thôi!”
Công Tôn Hạ không nói gì, cứ trầm ngâm mãi.
Cơ Thương Hải hít một hơi thật sâu, nói: “Này ông! 30 viên linh thạch đúng là con số lớn nhưng có nhiều linh thạch vậy thì Tây Lâm Sát trận thật sự có thể nâng cao uy lực không?”,
ông ta hỏi với sự hoài nghi.
“Tất nhiên rồi! Đây là điều cốt lõi của Tây Lâm Sát trận mà”, Phong Bất Hủ giơ tay lên, một cuốn sách nhỏ bằng da hươu với tuổi đời khá lâu rơi trên bàn:
“Trong cuốn sách này giới thiệu rất chi tiết làm thế nào để dùng 30 viên linh thạch vào trong Tây Lâm Sát trận”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638856/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.