Nếu không thì khi gặp kẻ địch thực lực mạnh vô cùng như cậu chủ Hạ thì chút chiêu thức cũ kia của mình cũng không thể đủ được.
“Cheng…”, kiếm của Tô Minh chém ra, kiếm quang xuất hiện.
Nhưng vừa mới chạm vào thì kiếm quang của Tô Minh đã vỡ tan…
Không phải là đối thủ.
Điều đáng sợ hơn là kể cả kiếm quang của Tô Minh vỡ vụn nhưng chỉ ấn của cậu chủ Hạ vẫn không hề hấn gì, vẫn với sắc màu tím đen không ngừng gào rú, vẫn chói mắt và mang ý vị hủy diệt.
“Thiên Vẫn Kiếm! Thiên Vẫn Kiếm! Thiên Vẫn Kiếm!”, Tô Minh nghiến răng nghiến lợi, điên cuồng xuất kiếm rồi tung ra hết kiếm này đến kiếm khác.
Mặc dù chất lượng không đủ, số lượng cũng có hạn nhưng Tô Minh vẫn tung ra liên tiếp 5 kiếm, còn chỉ ấn thì xuất hiện ở trước người anh.
Tô Minh định tiếp tục xuất kiếm nhưng đã không còn cơ hội.
Chỉ ấn ở trước mặt anh, sức mạnh đó mang theo sự chèn ép và áp lực kinh người khiến Tô Minh thấy khó thở. Đúng là mạnh thật!
Lúc này thậm chí anh còn cảm nhận mình như đứng ở miệng núi lửa đang phun trào.
Mạnh không thể địch nổi!
“A…”, cảm xúc sợ hãi vừa lóe lên thì liền bị Tô Minh dập tắt.
Ông mày là kiếm tu cơ mà, kiếm tu bất bại đấy!
Ba năm trước, lúc bị chôn sống thì đáng lẽ mình phải chết rồi. Nhưng ba năm nay mình vẫn sống thì đã là mệnh lớn lắm rồi, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638842/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.