Anh dùng chuông Thiên Địa Huyền Hoàng bao trùm lên người mình, ngay lập tức ngọn lửa với nhiệt độ nóng rực bị ngăn cách bên ngoài.
Anh ngồi khoanh chân trong chiếc chuông, lúc này mới có thể thở được.
Nhưng điều này không có nghĩa là anh đã tuyệt đối an toàn. Bởi vì mặc dù chuông Thiên Địa Huyền Hoàng có sức ngăn cách lớn, chất liệu tốt nên có thể chắc chắn ngọn lửa này không thể thiêu cháy chuông Thiên Địa Huyền Hoàng. Nhưng thời gian dần trôi, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng bị thiêu nóng thì đến một lúc nào đó trong chuông cũng sẽ trở thành một lò thiêu kín bưng, vậy thì mình vẫn sẽ bị thiêu cháy.
Tô Minh có chút sốt sắng, sự chết chóc đang đến rất cận kề rồi.
“Mình không có quá nhiều thời gian, nhất định phải nhanh chóng lĩnh ngộ quy luật không gian, phải sớm ra khỏi cái không gian quái quỷ này thôi”, Tô Minh lẩm bẩm, sắc mặt trịnh trọng.
“Bình tĩnh”.
“Càng những lúc như này thì càng phải bình tĩnh”.
Anh khoanh chân ngồi ở bên trong chuông rồi hít một hơi thật sâu cố để mình bình tĩnh lại và tiếp tục lĩnh ngộ.
“Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể hòa nhập vào không khí đây?”, trong lòng Tô Minh chỉ còn lại câu hỏi này.
Đột nhiên trong đầu anh xuất hiện một suy nghĩ.
“Truyền dẫn!”, trong đầu anh xuất hiện hai chữ này.
Nhiệt độ cao khủng khiếp ở thế giới bên ngoài, cộng với linh cảm mà chuông Thiên Địa Huyền Hoàng mang lại. Khi mình ở trong chuông Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638817/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.