“Hay là, tất cả chúng ta cùng xông lên, sống mái với ông ta, cùng lắm là liều chết”, Diệp Võ đè thấp giọng nói.
“Diệp Võ, anh nghĩ nhiều quá đấy, anh thử xem lúc này anh có vận chuyển đan điền được không?”, Diệp Phù cười khổ nói.
Diệp võ lúc này mới phát hiện ra, mình không thể thuận lợi vận chuyển đan điền được nữa, thậm chí chân tay như bị buộc đá nặng lên đến mấy trăm nghìn kg, không nhấc lên nổi.
“Cao Thanh Kiếm quá mạnh! Mạnh đến mức khi ông ta có mặt ở đây, đám kiến hôi như chúng ta có muốn ra tay, muốn cử động cũng là điều xa xỉ, càng đừng nói đến liều chết”, Diệp Phù lắc đầu: “Chúng ta vẫn quá yếu”.
Cùng lúc này.
Đến rồi.
Tất cả tộc trưởng, người thừa kế dòng chính của các đại gia tộc có máu mặt ở Đế Thành đều đã có mặt.
Vốn dĩ, đám người này nói là sẽ không đến Viện võ đạo của nhà họ Diệp, nhưng bây giờ là khoảng thời gian đặc biệt, tất cả học viên trong viện võ đạo của nhà họ Diệp đều đã bị khí tức và sát khí của Cao Thanh Kiếm trấn áp đến không thể động đậy, muốn ngăn chặn người bên ngoài đi vào đây cũng không thể làm được, chỉ đành trơ mắt nhìn đám người kia tràn vào bên trong viện.
Rất nhanh, xung quanh viện võ đạo của nhà họ Diệp đã đông nghìn nghịt.
Khắp nơi, những ánh mắt sợ hãi đều hướng cả về phía không trung…
“Nếu như là 30 năm trước, nhà họ Cao đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638783/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.