Chương trước
Chương sau
Mấy người này không hề có lý lẽ, đi tới nhà họ Trần, rõ ràng ông nội đã tiếp đón vô cùng chu đáo, kết quả bởi vì cô cự tuyệt theo bọn họ đến Huyền Thần Tông Huyền Linh Sơn, liền ra tay đánh ông nội...


Thậm chí, mấy người vệ sĩ nhà họ Trần đến giờ cũng không rõ sống chết.

"Người đàn ông của cô?", bà lão ngẩng đầu, giậm cây quải trượng trong tay, lớn tiếng nói: "Người đàn ông của cô là cái thá gì mà có thể dạy cô giỏi võ đạo? Thể chất của cô đặc thù, Huyền Linh Sơn mới là nơi trở về của cô, Huyền Thần Tông mới là nhà của cô!"

"Hahaha, cười chết mất, Trần Chỉ Tình, cô có tin hay không, người đàn ông trong miệng của cô, tôi đây chỉ cần quật một roi là chết, thực đúng là ếch ngồi đáy giếng", người con gái mặc áo đỏ nhịn không được cười rộ lên: "Người đàn ông của cô cũng là con kiến hôi, còn đòi dạy cô? Dựa vào đâu vậy? Đã thế cô còn tin tưởng, buồn cười chết mất thôi".

"Được rồi, Hồng Lăng, đừng cười nữa, cô Trần là người giới thế tục, không hiểu được võ đạo cũng là chuyện bình thường, muốn trách chỉ có thể trách người đàn ông của cô Trần lừa dối cô ấy", người đàn ông mặc đồ trắng cầm kiếm mở miệng nói, ánh mắt nhìn về phía Trần Chỉ Tình, mang theo vẻ dịu dàng cùng một tia mến mộ: "Cô Trần vận khí rất tốt mới gặp được chúng tôi, nếu không vẫn còn bị người ta lừa dối".

"Người đàn ông của tôi không phải kẻ yếu", Trần Chỉ Tình siết chặt bàn tay, nhịn không được muốn phản bác lại một câu, tức muốn bể phổi.

Bà lão đột ngột đứng lên: "Không chờ được người đàn ông của cô trở về thì cô không chịu chết tâm, nếu đã như vậy thì chúng tôi sẽ chờ thêm một chút, trong khoảng thời gian chờ đợi, bà lão này sẽ nói với cô một chút về phân chia võ đạo. Người tu luyện võ đạo từ tầng thấp cho đến cao, có thể chia thành tụ khí, tông sư, thiên vị và tôn giả!"

Giọng nói của bà lão mặc dù già nua nhưng rất có khí thế, lạnh lùng nhưng mang theo vẻ kiêu ngạo.

"Cô ấy là Hà Hồng Lăng, còn cậu ấy là Phùng Nam Phong", bà lão chỉ tay về phía người con gái cầm roi cùng người đàn ông cầm kiếm: "Bọn họ là thiên tài hiếm có mười năm mới xuất hiện, Hồng Lăng năm nay 23 tuổi nhưng đã là tông sư sơ kỳ, còn Nam Phong năm 24 tuổi cũng là tông sư sơ kỳ".

Được bà lão nhắc tên, Hà Hồng Lăng và Phùng Nam Phong khẽ ngẩng đầu.

"Còn cô Trần Chỉ Tình, là tụ khí trung kỳ, phải biết rằng, dựa vào thể chất cùng thiên phú võ đạo của cô, nếu có người đào tạo, so với Hồng Lăng cùng Nam Phong chắc chắn mạnh hơn rất nhiều", bà lão lớn tiếng hơn một chút: "Kết quả cô theo người đàn ông của cô tu luyện, đến nay mới chỉ là tụ khí trung kỳ! Chỉ bằng người đàn ông của cô hoàn toàn có thể làm chậm trễ con đường võ đạo của cô, phí phạm thiên phú, tôi có giết cậu ta cũng là lẽ phải!"

Bà lão càng nói càng giận!

"Tiền bối, bà cũng không hề nắm rõ tình hình thực tế", Trần Chỉ Tình lạnh lùng nói.
Thể chất của cô đặc thù, gần đây mới được Tô Minh giải quyết hết hậu họa, mới có thể tu luyện.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.