Chương trước
Chương sau
Hứa Như Ý còn chưa kịp phản ứng lại. Mặc dù Dương trưởng lão đã sớm có phán đoán và định bảo vệ cô chủ của mình nhưng tốc độ của bà ta không nhanh bằng Tô Minh nên cũng không kịp phản ứng.

Cộng với việc ban nãy bà ta triển khai “Vân Thần Thập Lục Kiếm” dẫn đến chân khí trong cơ thể bị hút sạch, hiện giờ vẫn chưa hồi phục nên thực lực càng không đủ.


Bà ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Minh đứng ở trước mặt cô chủ.

“…”, sắc mặt Hứa Như Ý tái nhợt, cuối cùng cô ta cũng biết sợ. Cô ta trợn trừng mắt, trong đôi mắt có phản chiếu bóng hình của Tô Minh.

Chưa đợi Hứa Như Ý nói gì thì Tô Minh đột nhiên ôm chặt lấy cô ta. Nói cách khác là nắm chặt lấy cô ta.

Anh đã khống chế thân hình nhỏ bé của cô ta, sau đó giơ tay lên đánh mạnh vào mông cô ta.

Sắc mặt Hứa Như Ý lập tức đỏ ửng lên. Còn tất cả mọi người trong viện võ đạo đều ngây người ra.

Hóa ra, tiểu công chúa có địa vị và thân phận cao quý ở Huyền Linh Sơn nửa năm trước đã bị bắt nạt như này?

Sắc mặt Dương trưởng lão càng kỳ quái hơn. Chẳng trách trước đó cô chủ cứ là lạ.

Chẳng trách bên mình là kẻ bại trận nhưng cô chủ vẫn không sợ.

Lúc Tô Minh định buông Hứa Như Ý ra thì đột nhiên cô ta dùng răng nanh cắn vào cánh tay của anh.

Cô ta cắn rất mạnh, đến nỗi sắp chảy máu.

“Ai cho anh đánh tôi, lại còn đánh tôi trước mặt bao nhiêu người nữa, hu hu…”.

Sau khi Hứa Như Ý cắn Tô Minh thì lập tức ngẩng đầu lên, vẻ mặt ủ dột, khóc lóc như mưa, sắc mặt thì đỏ ửng.

Cảm giác đó giống như chịu rất nhiều uất ức.
“Cô cầm tinh con chó à?”, Tô Minh nhìn vết răng trên tay mình, đau đớn nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.