Rất nhanh, đám người này đã đi vào bên trong viện võ đạo.
Lúc này tất cả các học viên trong viện võ đạo nhà họ Diệp đều dừng trận đấu sinh tử lại mà chỉ đứng nghiêm và lặng lẽ nhìn.
“Mùi máu tanh nồng nặc quá”, Công Tôn Thần lẩm bẩm nhưng không nhìn ra gì cả, càng không thể đoán ra Tô Minh đã là giáo tôn đang áp dụng cách thức tập luyện trận chiến sinh tử cho các học viên. Kể cả là có biết thì cũng chả sao cả.
Cách tập luyện này ngoài Tô Minh thì những người khác đều không áp dụng được. Những thứ khác không nói, chỉ riêng việc dùng thuốc hồi phục vết thương cũng khó ai làm được.
“Cậu chủ Tô! Cô Diệp! Chúng ta lại gặp mặt rồi”, Công Tôn Thần hít một hơi thật sâu, đứng thẳng ưỡn ngực rồi ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn rồi cười nói, ánh mắt nhìn với vẻ bỡn cợt và kích động.
Tối nay hắn muốn nhìn xem Tô Minh có thể lập kỳ tích kiểu gì?
Có giỏi thì đánh bại cả cô Hứa và Dương trưởng lão đi!
“Hình như anh quên lời cảnh cáo của tôi ở nhà họ Lam rồi”, Tô Minh nói.
Công Tôn Thần run rẩy, theo bản năng co rúm người lại sợ hãi. Nhưng sau đó hắn lại lấy dũng khí, bởi có cô Hứa ở đây thì sợ cái gì?
“Anh Tô nói gì ở nhà họ Lam nhỉ? Tôi lại quên mất rồi?”, Công Tôn Thần nói, cố tình nhìn về phía Diệp Mộ Cẩn, nói: “Buổi trưa anh mời em ăn cơm nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638610/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.