“Tô Minh, cậu có thể tự mình giải quyết được chứ?”, Lạc Thu Thuỷ vừa mới ngồi xuống liền hỏi.
“Thực sự có thể”.
“Nhưng mà…”.
“Không có nhưng nhị gì nữa, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, giữ trật tự đi”, Tô Minh ngắt lời.
Rất nhanh sau đó, cả khu phòng đấu giá đã ngồi đầy người.
Cũng coi như yên ắng.
Trên khán đài trong phòng đấu giá.
Có ba chiếc bàn thuỷ tinh, trên những chiếc bàn thuỷ tinh đó được chụp kín bởi ba cái chụp bằng vàng, nhìn không ra bên trong đang đặt thứ gì? Xem ra bên trong đó chính là đồ vật được đấu giá hôm nay.
“Hoan nghênh quý vị đã đến đây hôm nay”, đúng vào lúc này có một bóng người từ phía sau khán đài bước ra, tươi cười chào hỏi.
Giọng nói lanh lảnh, vang vọng khắp cả căn phòng, mang đến cảm giác thân thiết, vui tai.
Người phụ nữ mặc bộ sườn xám, đại khái chỉ khoảng 20 tuổi, trông rất trẻ trung, bình thường mà nói với độ tuổi này mà mặc sườn xám thì trông sẽ rất lệch tông, nhưng khi mặc lên người cô ta thì lại vô cùng xinh đẹp, bộ váy này đã tôn lên đường cong cơ thể cô ta một cách triệt để.
Cả người phụ nữ toát ra một loại khí chất cổ điển đậm chất phương Đông.
Ngũ quan của cô ta cũng thiên về kiểu vẻ đẹp tinh tế mềm mại, làn da trắng sáng mịn màng, mái tóc suôn dày đen nhánh.
Bình thường mà nói, cô ta chắc chắn được coi là một người phụ nữ đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638555/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.