"Gia chủ, cái này...", Lam Trung lắc đầu cười gượng: "Chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng cũng không phải vật dễ lấy như vậy, nó nặng hơn mười nghìn cân, không phải người tu luyện cảnh giới tông sư thì cũng rất khó để di chuyển nó, càng không cần phải nói đến chuyện sử dụng nó để chiến đấu. Muốn dùng nó để chiến đấu, chí ít cũng phải là người tu luyện tông sư đỉnh phong mới dùng được".
"Hả?", Lam Lại bỗng chốc như bị dội một gáo nước lạnh, trợn tròn mắt.
Lam Lâm càng nổi cáu, lẩm bẩm một câu: "Không dùng được còn nói cái gì? Nếu bây giờ nhà họ Lam có người tu luyện tông sư đỉnh phong, còn cần lấy cái chuông lớn làm cái đếch gì? Không bằng trực tiếp giết Tô Minh cho rồi".
"Gia chủ, cậu chủ, trước tiên không nên gấp gáp, dựa theo di ngôn của tổ tiên Lam Chấn Thiên, chiếc chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng, tuy là tông sư đỉnh phong mới có thể sử dụng, nhưng cũng không phải là tuyệt đối, nếu như có thể tập hợp đủ 8 người tu luyện cảnh giới tông sư sơ kỳ, sau đó cùng nhau phát lực, cũng có thể miễn cưỡng sử dụng", Lam Trung lại nói.
Đây mới chính là chỗ kinh khủng của chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng!
Nói cho cùng, cường giả cảnh giới tông sư đỉnh phong ở Hoa Hạ cực kỳ hiếm gặp, căn bản không nhiều gia tộc có được.
Nhưng cảnh giới tông sư sơ kỳ lại có không ít người.
"8 vị tông sư sơ kỳ sao?", Lam Lại lẩm bẩm, đôi mắt sáng lên: "Nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638500/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.