Nhưng, suy đoán không hề chính xác.
Lúc này, Tiết Hưng, Phó Đông và những người khác nào dám không tuân theo lệnh của Công Tôn Thần?
Thậm chí, ngay cả sau khi rời khỏi Thiên Niên Nhân Gia, vẫn tiếp tục liên lạc với gia tộc của mình, báo cáo cặn kẽ những gì đã xảy ra vào tối nay.
Sau đó, trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ Tiết, nhà họ Phó, nhà họ Lý, nhà họ Dương,... Đều quyết định muốn nương nhờ vào nhà họ Diệp.
Không phải vì lý do nào khác, đơn giản chỉ vì Tô Minh.
Người thanh niên có thể đánh bại Vương Đạo Khánh chỉ trong chớp mắt.
Có thể tưởng tượng được rằng đêm nay Tô Minh đã khiến cho toàn bộ Đế Thành kinh ngạc như thế nào?
Đúng lúc này.
"Thần Nhi, ầm ĩ như vậy làm cái gì?", Công Tôn Hạ đi tới: "Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh".
"Bố, con..."
"Bố đã nghe chuyện của Thiên Niên Nhân Gia rồi, chẳng trách Diệp Mộ Cẩn chiều nay tự tin như vậy, lại muốn đánh cược toàn bộ với nhà họ Ngụy? Sở dĩ Diệp Mộ Cẩn có thể tự tin như vậy chính là bởi vì người thanh niên tên Tô Minh kia!", Công Tôn Hạ nheo mắt, đôi mắt lóe lên sự bình tĩnh cùng cơ trí: "Có thể đánh bại Vương Đạo Khánh!!! Người thanh niên tên là Tô Minh này thật sự đáng sợ, Thần Nhi, con không nên trêu chọc cậu ta!"
"Nhưng...", hàm răng của Công Tôn Thần nghiến chặt: "Nhưng, anh ta cùng Diệp Mộ Cẩn đã..."
"Đàn ông lo gì thiếu vợ, bố từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638497/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.