“Cái gì?’, Vương Đạo Khánh vốn mang bộ dáng cao nhân đắc đạo, giờ phút này mặt lại biến sắc, ông ta cảm nhận được luồng hơi thở nguy hiểm.
Càng khiến ông ta ngạc nhiên và sợ hãi hơn cả là, kiếm ý của ông ta bất ngờ sinh ra cảm giác khiếp sợ.
Bình thường mà nói, kiếm ý đều luôn tiến về phía trước.
Hơn nữa, bản thân của kiếm vốn dĩ rất kiêu ngạo.
Trừ phi… trong đầu Vương Đạo Khánh bỗng bật ra một suy đoán: người thanh niên này cũng đã lĩnh ngộ được kiếm ý, thậm chí, cấp kiếm ý của anh ta còn cao hơn cả của mình.
Ý cảnh từ tầng thấp đến tầng cao được chia thành các cấp: Nhập vi, Linh động, Thăng hoa, Đại thành, Viên mãn v.v…
Kiếm ý của Vương Đạo Khánh hiện tại chỉ đang ở Nhập vi sơ kỳ, thuộc tầng thấp nhất của kiếm ý.
“Sao có thể như vậy?”, tim của Vương Đạo Khánh đã muốn ngừng đập, không dám tin vào mắt mình.
Kiếm ý là sự tồn tại khiến ông ta đắc ý nhất, đừng nói là ở giới thế tục, cho dù là ở Huyền Linh Sơn cũng rất ít gặp được, mà đối phương cũng biết? Hơn nữa, đối phương còn trẻ như vậy?
Vương Đạo Khánh không tin, không dám tin.
Nhưng, một giây sau, không cho phép ông ta không tin nữa rồi!
Đột nhiên xung quanh người Tô Minh toả ra một làn khí tức bồng bềnh…
Kiếm ý.
Thực sự là kiếm ý.
Mà luồng kiếm ý này có cấp độ cao hơn hẳn của ông ta, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638489/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.