Những dã thú khủng khiếp, thậm chí là những dã thú loại cực lớn sắp tiến hóa thành yêu ở Huyền Linh Sơn đã bị mình giết rất nhiều, và trong những lần đó mình cũng phải đối mặt với không biết bao nhiêu lần nguy hiểm.
Trong lúc nguy hiểm đến tính mạng là lúc dễ phát huy tài năng tiềm ẩn nhất, dễ phá bỏ giới hạn và dễ đột phá nhất.
“Huyệt vị của tôi đều được nới lỏng rồi, tôi đột phá rồi! Tôi thật sự đột phá rồi”, Chu Khánh Di vừa khóc vừa cười, cảm xúc thay đổi đột ngột, thậm chí quên cả đau.
“Đừng kích động! Đưa tay cho tôi!”, Tô Minh nhìn cánh tay Chu Khánh Di chảy đầy máu, bị kiếm đâm nhìn mà xót.
Tô Minh nắm chặt cánh tay đó của Chu Khánh Di, sau đó vận chuyển chân khí rồi truyền vào cơ thể cô ta.
Rất nhanh….
“Tôi cầm máu cho cô rồi, cũng may là không bị thương vào xương. Buổi tối, đợi khi thuốc đến thì cô đến tìm tôi, tôi sẽ bôi thuốc cho. Chậm nhất là ngày kia là có thể khỏi hoàn toàn. Vết thương trên cổ cũng vậy, sẽ không để lại sẹo đâu”, Tô Minh nói.
Một lát sau…
Tô Minh ngẩng đầu lên nhìn về phía các học viên đang với tất cả cung bậc cảm xúc, nào là đờ đẫn, kinh hãi, thần sắc phức tạp, có cả sự mong đợi.
“Tu giả võ đạo nếu muốn tiến bộ, muốn đột phá, muốn có sức chiến đấu khủng khiếp thì có rất nhiều cách. Nhưng tôi có thể nghiêm túc nói cho các người biết, con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638454/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.