Sau đó, mấy người nói lời chia tay, Tống Cẩm Phồn dẫn Ngô Viên Viên đi về trường đại học Nguyên Hải.
Còn Tô Minh và Trần Chỉ Tình lái xe về thành phố Dương Giang.
Trên đường đi, rõ ràng là tâm trạng của Trần Chỉ Tình không được tốt lắm.
“Sao thế?”
“Chồng à! Có phải là anh phải rời thành phố Dương Giang không?”
“Ừm! Anh phải đến Đế Thành”, Tô Minh gật đầu, nói tiếp: “Em có đi cùng không?”
Trần Chỉ Tình sáng mắt lên, có chút suy nghĩ nhưng sau đó lại lắc đầu, nói: “Dù gì em vẫn là sinh viên năm 3, mặc dù em hay nghỉ học nhưng cũng không được làm gì quá. Hơn nữa em biết, anh đến Đế Thành chắc chắn là muốn tìm nhà họ Lam báo thù nên em không thể đi làm vướng chân anh được”.
“Ngày mai anh đi, tối nay phải xem cách ‘thể hiện’ của em rồi”, Tô Minh chớp chớp mắt, nói.
“Anh cút đi!”, mặt Trần Chỉ Tình đỏ lên, mắng một câu.
Ngày hôm sau, Trần Chỉ Tình tiễn Tô Minh ra sân bay.
“Chồng à! Em có một yêu cầu khi anh đến Đế Thành, đó là phải an toàn trở về”, Trần Chỉ Tình nghiêm giọng nói.
“Em yên tâm!”
“Còn nữa, bớt trêu ghẹo tán tỉnh đi!”, Trần Chỉ Tình trừng mắt nhìn Tô Minh, nói.
“Bớt tán tỉnh? Chứ không phải là không được tán tỉnh?”, Tô Minh nhìn Trần Chỉ Tình với ánh mắt kỳ lạ. Cô gái này dường như dễ với mình quá chăng.
Cũng không thể trách được, trong lòng Trần Chỉ Tình luôn thấy tự ti, không nói đến chuyện khác, chỉ riêng Lam Tuyết năm đó liệu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638434/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.