Tuấn Hào áp chế sắc tâm đang bùng lên trong cơ thể, ngoi đầu lên rồi lại lặn xuống, cơ bản dưới nước kia giữa hai cái chân có một vùng màu trái ngược với màu của nước.
Thật đẹp!
Thật huyền bí a!
Con mụ nó.... Đây thật sự là khiêu khích a!
Những sợi lông tư lún phún thả lỏng theo sự dao động của nước.
Ôi chao! Ta thật thuần khiết mà.
Mười lăm năm mặc quần đến đây coi như hết.
Tạm biệt a!
Tuấn Hào tiến đến ôm sát người Mỹ Na, thật đầy đặn và diễm phúc, đây chính là ý nghĩ trong đầu lúc này của Tuấn Hào, không tự chủ được sờ loạn lên.
Vòng eo thật thon.
Ngực thật tròn.
Mông thật tốt cái tiếp xúc.
Và chỗ kia......nơi cấm địa......sờ cứ như râu ý.....xoăn xoăn cưng cứng a.
Toàn bộ tốt cái cảm xúc.
Mẹ nó! Em đã không còn trong trắng. Tóm lại dòng nước này, chính nó, thủ phạm đã chiêm ngưỡng hết toàn bộ cơ thể của vợ ta.
Thật không thể tha thứ.
Tuấn Hào mở lỗ thoát nước. Nhìn Mỹ Na ú ớ hỏi.
- Có bị ốm......sao đỏ thể kia......ây......trán vẫn bình thường.........hơi nóng.......cả người cũng thế.......ủa.....sao mem cứng thế này........quái nước gì đây.........sao ướt át thế này.......rút hết rồi cơ mà.....
Tuấn Hào đưa ra hàng loạt câu hỏi mẫn cảm khiến Mỹ Na cứng họng, mặt đỏ lên từ trước tới nay chưa từng có. Hai mắt lim dim, môi khẽ nhếch, nước xuân lai láng cả một vùng đùi.
Ừm! Phản ứng không bình thường........bệnh rồi.....
Vớ cái khăn lau người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638204/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.