- Ây da......
Tuấn Hào tỉnh dậy trong cơn đau nhức. Bây giờ là nửa đêm, mọi thứ thật tĩnh lặng, nhìn xung quanh ngực mình toàn những vết băng bó thật ngứa mắt, trong lòng âm thầm cảm động, chắc là từ lúc ngủ đi, cô nàng này lặng lẽ băng bó đây mà. Nhìn Mỹ Na nằm cuộn mình trong trăn ngủ ngon lành, Tuấn Hào thầm thương mến.
- Ư......ư...
Mỹ Na từ trong cơn mơ rên rỉ thành tiếng, cảm nhận được trong cơ thể mình có một bàn tay đang tác quái, dần dần đặt trên bộ phận cao vút của mình , muốn gỡ ra nhưng nhìn thấy hai mắt Tuấn Hào sáng như đèn pha lê, khuôn mặt nhăn nhó, chợt như nghĩ đến điều gì đó, trong lòng đau đớn, nhẹ nhàng hỏi:
- Muộn rồi, anh không ngủ?
- Đau.
Tuấn Hào trả lời cộc lốc. Hai mắt nhắm lại. Mỹ Na thấy vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, nằm rúc vào trong lòng hắn như một đứa trẻ, hai mắt ướt sũng, bất giấc ngủ đi từ lúc nào không hay. ........................
- Tứ Cẩu mày có nghĩ lần này chúng ta sẽ khác?
Tên được gọi là Tứ Cẩu hung hăng gõ đầu cho tên nhỏ hơn một cái làm hắn đau đớn nhẩy cẫng lên rên la rồi nói.
- Tam Cẩu............mày hỏi câu này thật đúng là não nhỏ.......từ lúc tao lăn lộn cùng mày........chúng ta có còn khổ như trước không.......Đại Ca đối với chúng ta không tệ........mày không nên hoài nghi năng lực của Đại Ca.
- Nhưng mà.........tao sợ......
Tam Cẩu lại bị ăn thêm một cái gõ đầu.
- Sợ.....sợ........sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638166/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.