- Hề hề, chàng trai trẻ, con người cũng có lúc sai lầm và tôi cũng vậy. Tôi và cậu giống nhau. Nào ra ngoài, anh em ta đi uống nước.
Thật là mặt dày như mông khỉ, không khóa là không khóa lại còn bày đặt sai lầm, tôi và cậu giống nhau? Anh em ta? Tuấn Hào thật sự khinh bỉ lão già da mặt cá sấu này. Từ lúc nào lại là anh em với mình. Vớ vẩn.
- Bình tĩnh, tôi nghĩ cái máy này có sự cố.
Tuấn Hào quay lại chỉ chỉ vào cái máy điều hòa vẻ mặt bất đắc dĩ. Cục trưởng mặt mày lúc này đang cười toe toét còn dặn người pha nước chè thật ngon, nào ngờ quay mặt lại, khuôn mặt đó bỗng trở thành " không cảm xúc ".
- Cậu làm hỏng?
- Đúng.
- Vì sao?
- Nó không mát, khó chịu.
Không mát khó chịu cái em gái ngươi a. Mất điện thì làm sao mà mát được. Đồ trẻ trâu thiếu học, ngu xuẩn, đầu óc ngu si tứ chi phát triễn. Tên cục trưởng trong đầu đang thầm mắng Tuấn Hào trăm ngàn lần, mắng đến nỗi nếu như ghi âm lại thì cõ lẽ sẽ trở thành một " bản tình ca bất hủ " vang danh thiên hạ. Sưu tập đủ thể loại các câu chửi mà hắn nhiều năm tích góp. Vang danh gia tộc.
Trên mặt miễn cưỡng nỡ một nụ cười đầy vẻ " đắng chát " dù không muốn cũng phải cười.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ.
Chiếc máy này ông ta là kẻ " chủ mưu " vì vậy ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638149/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.