Tên cảnh sát nhìn Tuấn Hào không khỏi giận thấu xương. Da mặt co giật, biến đổi theo từng phút từng dây, thật không còn lời nào mà miêu tả nữa.
Thật đa dạng và phong phú.
Nhìn cái khuôn mặt quá mức hoàn hảo kia, hắn so sánh với bản thân chính mình, tiền có, địa vị có, vóc dáng không quá đẹp trai như tên biến thái kia nhưng cũng coi là tạm được cũng không đến mức quá xấu, tại sao?
Cái tên của hắn Tiểu Lý. Quá xấu, từ nhỏ tới tận bây giờ khi đã lớn hắn vẫn kèm theo một chữ Tiểu. Như cc, để một người kém mình gần như cả chục tuổi gọi " Tiểu Lý " hắn cảm thấy đây như là một sự vũ nhục. Chữ Tiểu vừa có nghĩa là nhỏ, vừa là đi tiểu tiện. Trong lòng hắn đã sớm đào bới, chửi tung cả dòng họ tổ tông đời trước hàng ngàn, hàng vạn lần rồi. Nếu là bây giờ, đưa cho hắn cùng một cái cuốc và cái xẻng hắn sẽ sớm không do dự trực tiếp đi đào mồ mả tổ tông lên mà hỏi cho ra nhẽ. Thực ra hắn chỉ ảo tưởng vậy thôi, chứ làm gì có.
Cái gọi là người sinh con trời sinh tính đích thực là như vậy đấy. (P/S: Lời TG. Các đạo hữu nếu đọc tr của ta đến chương này thì sau này lớn lên khi lấy vợ nhất định phải chú ý điều này. Nhỡ đẻ ra thằng như này thì chết, ban đêm đang ngủ nó cầm dao kè cổ thì nát gáo).
Hai mắt hắn long sòng sọc nhìn Tuấn Hào. Trắng dã không một tí huyết sắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638143/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.