Chương 305
“Đại học Bảo Thạnh? Một trường đại học hạng hai, sau này học xong cũng chẳng có tương lai gì.” Hoàng Bách khinh thường nói.
“Ừ, đại học Bảo Thạnh quả thật rất tầm thường”
Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đều gật đâu.
Ở trong mắt bọn họ, trên chiếc bàn bốn người này, chỉ có Lâm Vân là người không có tiền đồ nhất, quần áo cũng tầm thường nhất.
Lâm Vân cười lạnh: “Không có tương lai gì? Hoàng Bách, nói thật trong mắt tôi, ngay cả một quả rắm, anh cũng không bằng, anh có thể cùng tôi ngồi chung một bàn, đó là phúc phận lớn của anh.” “Cái gì? Anh nói tôi chẳng bằng một quả rằm? Ha ha ha” Hoàng Bách cười to một tiếng.
Hoàng Bách vừa cười vừa nói: “Anh cũng không nhìn lại mình xem, chính mình ăn mặc rách rưới, một sinh viên đại học như anh, dám nói tôi không bằng quả rằm? Anh dựa vào đâu chứ?” “Muốn biết tôi dựa vào cái gì à? Nói ra chỉ sợ hù chết anh.” Lâm Vân cười mỉa.
“Cái gì? Hù chết tôi? Ha ha ha!” Hoàng Bách cười ha hả, giống như nghe được một chuyện nực cười.
Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng cũng che miệng cười nhạo.
“Hoàng Bách, tôi cam đoan, kết cục khi anh đắc tội với tôi sẽ rất thảm” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Thù oán giữa Lâm Vân và Hoàng Bách, có thể nói là bắt đầu từ trung học.
Lúc trung học, có thể nói, Lâm Vân rất hận Hoàng
Bách, bởi vì chẳng những Hoàng Bách cướp Trần Tuyết My từ trong tay anh, hơn nữa còn cùng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/496812/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.