Chương 146
Hiệu trưởng lại chủ động chào hỏi thằng nhóc này? Và thái độ còn tôn kính như vậy?
“Hiệu trưởng, khí sắc của thầy hôm nay không tồi nhỉ?” Lâm Vân cười đáp.
“Haha. Gặp được thấy Lâm thiếu gia là tôi khỏe re à!” Hiệu trưởng cười nói.
“Cái này, cái này…”
Đồng tử của Ngô Tuấn đột ngột co giật, trên mặt hiện lên sắc mặt khó tin.
Chúa ơi. Hiệu trưởng lại còn chủ động nịnh nọt Lâm Vân?
Cảnh tượng như vậy giống như một quả bom, đập mạnh vào tim hai người vô cùng mãnh liệt!
Cái quái gì thế này? Cái quái gì thế này! Ngô Tuấn không ngừng hét lên trong lòng.
Hiệu trưởng cười nói tiếp: “Mà này, Lâm thiếu gia, cậu ở đây làm gì?”
“Không phải, hai bạn sinh viên này cứ giữ em lại đây, nói là em nghỉ học, trốn học, còn bảo phải báo với trường để trường đuổi học. Hiệu trưởng, thầy nhân tiện đi ngang qua, nếu thầy muốn đuổi học em thì cứ nói ạ.” Lâm Vân cười cười.
“Bị đuổi học? Lâm thiếu gia, cậu đang nói cái gì vậy! Không ai có thể sa thải Lâm thiếu gia!” Hiệu trưởng cười khan nói.
Lần cuối cùng Lâm Vân quyên góp là 10 triệu nhân dân tệ, hiệu trưởng đã hứa với Lâm Vân là sẽ không đuổi học Lâm Vân nếu hắn nghỉ học.
Đây không phải là mấu chốt, mấu chốt là hiệu trưởng đã biết thân phận thật sự của Lâm Vân.
Sau khi Lâm Vân quyên góp lần trước, hiệu trưởng yêu cầu thư ký mang hồ sơ của Lâm Vân qua đây, nhưng trong hồ sơ vẫn của Lâm Vân vẫn không có thân phận, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/496653/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.