Chương 49
Lúc đó giám đốc đã nghĩ thầm, hai thằng nhóc này có tiền trả hay không đây?
Nhưng người vào thì đều là khách, nên giám đốc không thể đuổi họ đi.
“Cái gì? Ông nói chúng tôi ăn chùa à?
Ông nhầm không vậy? Ông có biết người bên cạnh tôi là ai không? Cậu ây là cháu ngoại của Liễu Chỉ Trung?
Cậu ây mà ăn cơm chùa à?” Mập nói lớn.
“Cậu nói cậu ta là cháu ngoại của Liễu Chí Trung à? Vậy thì tôi vân là ông nội của Liêu Chí Trung đây!”
Giảm đốc cười to tiếng.
Làm sao giám đốc lại có thể tin được một người mặc quần áo rẻ tiền là cháu ngoại của người giàu nhất Tây Nam được chứ? Đúng là nói bậy bạ mà! Lâm Vân nghe vậy nhíu mày: “Tôi bị mắt ví tiền ở đây, nhà hàng mấy người cũng phải chịu trách nhiệm chứ?”
“Hừ, tôi thấy là cậu chỉ muốn lừa lọc nhà hàng của chúng tôi, kiếm cớ không muốn trả tiền thôi! Chứ có chỗ nào giống bị trộm ví tiền đâu!” Giám đốc lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lâm Vân càng thêm lạnh, ví tiền bị mất ở nhà vệ sinh, nơi mà không có camera, cho nên cũng không thể xem camera để chứng minh bản thân mình nói sự thật.
“Hai người nghe cho rõ đây? Mặc kệ hai người làm gì thì cũng,phải trả tiền, nếu không, tôi chỉ có thể báo cảnh sát!” Giám đốc nghiêm túc nói.
Tình cảnh bên này thu hút sự quan tâm của nhiều thực khách có mặt.
“Chết tiệt, thời nào rồi mà còn có người muốn ăn cơm chùa, lại còn chạy đến nhà hàng Thịnh Diên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/496556/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.