Chương 1062
“Được, tôi… tôi xin lỗi. Vừa nãy là tôi làm chuyện không phải với chủ tịch Ngô Chí Cương, xin chủ tịch thứ lỗi.” Ông ngoại liền nói.
“Ông ngoại.”
Lâm Vân thấy ông ngoại của mình phải hạ mình xuống xin lỗi một kẻ vô liêm sỉ như Ngô Chí Cương, tim anh như bị dao chém.
Từ trước đến nay, với Lâm Vân, ông ngoại là người được người khác tôn kính, ngưỡng vọng, là người đứng trên cao mà ngẩng đầu.
Nhưng hiện tại, ông ngoại lại bị ép phải cúi đầu.
Hơn nữa, xung quanh còn có rất nhiều người đứng xem.
“Liễu Chí Trung, tôi nói ông phải cúi đầu xin lỗi. Ông nói mà không hề chịu cúi.” Ngô Chí Cương cười nói.
“Ông…” Mặt Lâm Vân biến sắc.
“Được, tôi cúi.” Ông ngoại gật đầu.
Sau đó, Liễu Chí Trung liền bước lên phía trước.
“Ông ngoại, không được. Ông không được cúi đầu trước hắn.” Lâm Vân giữ chặt ông ngoại.
“Cháu à, Việt vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật, Tướng quân Hàn Tín còn cắn răng chịu cảnh khổ nhục. Nếu lúc đó bọn họ không chịu cúi đầu cũng không giữ được mạng sống. Nếu không sống thì có làm được chuyện sau này nữa không? Người đàn ông biết lúc nào nên cúi đầu mới có thể làm được chuyện lớn. Con quên ông đã dạy con những gì rồi sao? Liễu Chí Trung tận tình nói.
“Cháu… Cháu hiểu rồi.” Lâm Vân cắn răng, gật đầu.
“Ông già rồi, cũng không sống được bao lâu nữa. Nhưng cháu còn trẻ, còn có nhiều cơ hội. Ông hi vọng cháu hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/3369645/chuong-940.html