Chương 731
Lâm Vân khi đó tự ti, rụt rè, yếu đuối,…
Mà hiện tại, thời khắc ông cụ nhìn thấy Lâm Vân, ông cụ cảm giác anh như một lưỡi dao sắc bén đã ra khỏi vỏ, toát lên vẻ sắc sảo tự tin, mặc dù nhìn bề ngoài anh không hề kiêu ngạo, không hề xu nịnh!
Chỉ riêng khí thế này, trong số con cháu nhà ông, cũng chỉ có Lâm Mộc Thanh và Lâm Hải Huy, hai đứa nhóc con cưng của trời mới đủ trình độ đạt tới.
“Lâm Vân, vài năm không gặp, cháu thay đổi rất nhiều.” Lâm Quang Trung kinh ngạc nói.
“Số tuổi tăng lên, dĩ nhiên sẽ có thay đổi.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Lâm Quang Trung cười cười:
“Không hẳn là vậy, có người tuy tuổi tăng lên, nhưng vẫn không có tiền đồ như cũ, ví dụ như đứa con nhỏ Lâm Hải Quang nhà bác hai cháu. Chỉ biết nhậu nhẹt chơi bời, đã định sẵn cả đời này không có tiền đồ.”
“Ông nội, ông gọi cháu tới không phải chỉ để nói chuyện này đúng không?” Lâm Vân vẫn bình tĩnh như thường.
“Vậy ông nói thẳng nhé. Nói thế nào thì cháu cũng là cháu ruột của ông, ân oán của bậc cha chú không liên quan tới cháu. Ông muốn cho cháu nhận tổ quy tông, đồng thời dời bài vị của cha cháu tới từ đường nhà họ Lâm.” Lâm Quang Trung nói.
“Không thành vấn đề ạ.” Lâm Vân gật đầu.
Trước kia Lâm Vân từng nghe mẹ mình nói qua, nguyện vọng của cha trước khi mất chính là mong một ngày bài vị mình được đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/2465076/chuong-730.html