Chương 615
“Nhưng mà, ngoại trừ vay tiền ra tôi thật sự không thể nghĩ ra cách nào khác.
Huỳnh Tuệ Mẫn cúi đầu.
“Cô nói đi, cô thiếu bao nhiêu, có lẽ tôi có thể giúp cô nghĩ cách” Lâm Vân nói.
“Đó là một khoản tiền lớn, mười bảy triệu năm trăm đồng.
Huỳnh Tuệ Mẫn nói.
“Mười bảy triệu năm trăm đồng phải không, tôi cho cô mượn” Lâm Vân nói.
Mười bảy triệu năm trăm đồng giờ đây đối với Lâm Vân mà nói, hoàn toàn chỉ là một số tiền nhỏ, nếu như số tiền này có thể giúp đỡ được một người, tất nhiên sẽ là chuyện tốt.
“Chuyện này tôi…!số tiền lớn như vậy, tôi không thể lấy của anh được” Huỳnh Tuệ Mẫn vội vàng xua tay.
“Huỳnh Tuệ Mẫn, đây là tôi cho cô mượn, chứ đâu phải là tặng cho cô, tại sao cô lại không thể lấy?” Lâm Vân cười nói.g
Lâm Vân tiếp tục nói: “Cô vay khoản của người khác cũng là mượn, mượn của tôi cũng là mượn, tôi còn không cần lãi suất của cô, cũng không có rủi ro, cô nói đúng không?”
Huỳnh Tuệ Mẫn suy nghĩ kỹ lại, điều Lâm Vân nói hình như cũng đúng.
“Vậy đợi đến khi tôi nhận được lương rồi, tôi sẽ trả cho anh ngay.” Huỳnh Tuệ Mẫn nghiêm túc nói.
“Được.” Lâm Vân cười gật đầu.
Lâm Vân căn bản không thiếu chút tiền này.
Nhưng mà, nếu như Lâm Vân nói trực tiếp tặng cho cô ấy, cô ấy nhất định sẽ không chịu lấy, cho nên Lâm Vân mới nói là cho cô ấy mượn, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-than-hao/2464839/chuong-614.html