Chương trước
Chương sau
Sau khi đưa Tam Giới vào viện, bác sĩ cũng đã nói nguy hiểm đến tính mạng, tin tức này như một tảng đá nặng nề đè nặng trong lòng của mọi người.
Lúc này Tam Giới đã tỉnh, thương thế cũng đang chuyển biến tốt, mọi người đều rất vui mừng.
Không lâu sau, đèn của phòng chăm sóc đặt biệt được tắt đi, cửa phòng bệnh mở ra, Tam Giới được đẩy ra ngoài.
“Ha ha, hòa thượng tôi biết anh chắc chắn không chết được!” Thấy Tam Giới được đẩy ra, mọi người đều vây lại, thần sắc của Cơ Uẩn kích động, không nhịn được mà trêu chọc một câu.
“Có lẽ tôi còn chưa có công đức viên mãn, phật tổ để tôi quay lại nhân gian tu hành!”
Giọng nói của Tam Giới tuy có hơi suy yếu, nhưng sắc mặt lại khôi phục huyết sắc, nhìn trông thương thế đang chuyển biến tốt.
Tam Giới vừa dứt lời, mọi người đều bật cười, khoảng thời gian gần đây thật sự lo lắng cho thương thế của Tam Giới.
“Đều thành như này rồi, còn giỡn được!” Phương Chính đại sư bước lên một bước giả bộ tức giận nói một câu, chỉ có điều thấy bộ dạng lúc này của Tam Giới, Phương Chính đại sư không nhịn được mà an ủi: “Cố gắng dưỡng thương, không cần nghĩ cái cái khác, sư phụ đã kê thuốc tốt nhất, giúp con khôi phục, tin chắc không mấy bao lâu nữa thì con có thể khôi phục!”
“Được!”
Trong lòng Tam Giới run rẩy, lời nói của Phương Chính khiến anh ta chớt ấm lòng, mắt đều có hơi ấm ướt, đừng nhìn anh ta bình thường cho người khác cảm giác cà phơ cà phất, nhưng trong lòng anh ta có tính toán, Phương Chính đại sư đối với anh ta vô cùng tốt.
Thay vì nói bọn họ là sư đồ, không bằng nói bọn họ càng giống như một cặp ba con, Phương Chính đại sư tuy nói thường xuyên dạy dỗ anh ta, nhưng vẫn quan tâm rất nhiều đối với Tam Giới, giống như lần này Tam Giới bị trọng thương, Phương Chính đại sư suýt nữa muốn thiến tên Hồng Dịch đó.
Tam Giới là đồ đệ của ông ta, là giới hạn cuối cùng trong lòng Phương Chính đại sư.
“Tam Giới, anh cố gắng dưỡng thương, Trần Dật Thần đã thay anh trả thù rồi!”
Vào lúc này, Thiên Ưng cũng mở miệng an ủi, ai ngờ anh ta chưa dứt lời, Cơ Uẩn ở một bên đã lên máu, lập tức tiếp lời của Thiên Ưng.
“Tam Giới anh không biết đâu, tên Hồng Dịch đó quá thảm rồi, hai cánh tay bị Trần Dật Thần đập nát, ngay cả chân cũng bị Trần Dật Thần đánh gãy rồi, phải gọi là sống không bằng chết!”
Cơ Uẩn càng nói càng kích động.
“Anh ta gặp phải Trần Dật Thần, là anh ta xui xẻo!” Tam Giới khẽ mỉm cười, anh ta biết tất cả những gì Trần Dật Thần làm đều là vì trả thù cho anh ta.
Lúc này trong đôi mắt nhìn Trần Dật Thần toát ra sự cảm kích, tuy nói không có rõ ràng như vậy, nhưng Tam Giới đã ghi nhớ chuyện này vào trong lòng.
Tam Giới không phải là loại người giỏi biểu đạt đó, đặc biệt là đối với tình cảm, cho nên anh ta chỉ nói một câu đơn giản như vậy, giữ những lời còn lại ở trong lòng, cất giữ ở nơi sâu thẳm trong lòng.
Hoàng cung của Giáo Đình.
Trong phòng của Thánh nữ Tiffany truyền ra một giọng nói: “Thánh nữ, tư liệu mà cô cần, đã sắp xếp xong rồi, đã gửi vào trong email của cô rồi!”
Một tu nữ mặc quần áo màu đen hành lễ với Tiffany.
“Nhanh như vậy đã tìm được rồi sao?” Thánh nữ Tiffany có hơi kinh ngạc.
Khi Thánh nữ Tiffany cùng Giáo hoàng Zues trở về hoàng cung thì gửi cho tu nữ của mình một tin nhắn, bảo cô ta điều tra giúp tất cả tư liệu về Trần Dật Thần, nhưng không về vừa trở về chưa được bao lâu, tu nữ đã chuẩn bị xong.
Tu nữ nhìn ra sự nghi ngờ của Tiffany, mở miệng giải thích: “Là như này, Trần Dật Thần đó vốn cực kỳ nổi tiếng, lại là tuyển thủ được đánh giá sẽ giành được chức quán quân trong cuộc thi đấu lần này, cho nên sớm đã có người thu thập tư liệu của anh ta, nhưng nhưng tư liệu này cơ bản đều là mặt sáng, còn chuyện riêng của Trần Dật Thần, chắc không có, có điều tôi đã sắp xếp, cho bộ phận tình báo thu thập tất cả tư liệu về anh ta rồi!”
“Ừm, chuyện này cô làm rất tốt!”
Thánh nữ Tiffany không nhịn được mà khen ngợi tu nữ, sau đó khoát tay ra hiệu đối phương lui ra trước, tu nữ cúi chào lần nữa rồi xoay người rời khỏi.
Sau khi tu nữ rời khỏi phòng, Tiffany nhanh chóng mở máy tính ra, sau đó mở email tìm tư liệu của Trần Dật Thần, bên trên viết rất rõ ràng, liên quan giới tính, tuổi tác, quốc tịch, những chuyện đã trải qua, tình trạng hôn nhân của Trần Dật Thần.
Khi Thánh nữ Tiffany nhìn thấy tình trạng hôn nhân này thì nhíu mày, bên trên viết đã kết hôn.
“Anh ta vậy mà đã kết hôn rồi!”
Gương mặt nhỏ của Tiffany nhăn lại, bên trên viết vợ của anh chính là Hạ Nhược Y, chỉ có điều xem nữa Tiffany dần dần từ kinh ngạc đến sửng sờ.
“Anh ta như nào làm được việc lấy sức của một người đơn độc xông vào Nước N, cuối cùng có thể an toàn rút lui!”
Tiffany thật sự khó thể tưởng tượng, anh sao làm được những chuyện này, không lâu sau cô ta đã đọc hết tất cả tư liệu của Trần Dật Thần, sau đó tâm trạng của Thánh nữ Tiffany hồi lâu không thể bình tĩnh được, cho dù lấy thân phận của cô ta, trải qua lúc này cũng khó tin được.
“Anh ta rốt cuộc dựa vào cái gì chứ? Dựa vào thực lực? Chắc sẽ không, phải biết nước N cũng có cường giả tuyệt thế ẩn thế, đó là dựa vào vận may? Chắc cũng sẽ không!”
Thánh nữ Tiffany thế nào cũng không hiểu, chính vì như vậy, khiến cô ta càng lúc càng tò mò hơn về Trần Dật Thần, cô ta hận không thể đi đến trước mặt Trần Dật Thần, hỏi ra tất cả các nghi vấn.
Ở trong một khách sạn có quảng đường sáng trưng, Miyamoto Takeno đến từ nước N lúc này mặt mày nghiêm nghị nhìn tư liệu liên quan đến trận thi đấu trước của Trần Dật Thần trong tay.
Bên trên miêu tả rõ tất cả các tình tiết của trận thi đấu trước, sắc mặt của Miyamoto Takeno âm trầm, chiếu theo tình hình này Đông Thần muốn đánh bại Trần Dật Thần, độ khó trong này không nhỏ.
Sau khi suy đi nghĩ lại ông ta gọi đồ đệ Đông Thần của mình đến, chuẩn bị thương lượng một chút.
“Cốc cốc cốc!”
Đầu tiên là truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó Đông Thần đẩy cửa đi vào.
“Sư phụ, người tìm con?”
Đông Thần mặt mày cung kính, anh ta là thiên tài của giới võ học nước N, trước kia tuy đã mất tích một khoảng thời gian, nhưng đối với anh ta mà nói Miyamoto Takeno vẫn là sư phụ của anh ta.
“Trận thi đấu trước đã kết thúc, thực lực của người nước H đó vượt ngoài dự liệu của ta!”
Miyamoto Takeno không có che giấu điều gì, mà nói thật.
“Dạ, bây giờ trong khách sạn có rất nhiều người đều đang bàn tán!”
Đông Thần biểu tình rất là điềm tĩnh, so với sư phụ, anh ta không có chút cảm xúc dao động, theo anh ta thấy điều này tính là cái gì chứ.
“Con đừng khinh địch, mới đầu đã sử dụng một kích mạnh nhất, ngoài ra còn kích phát thuốc gen trong người!” Nhìn thấy vẻ mặt của Đông Thần, sư phụ sợ anh ta quá khinh địch, đến cuối cùng mất đi tính mạng.
“Không sao, giết Trần Dật Thần, không khó!” Đông Thần vẫn là cái dáng vẻ cực kỳ nắm chắc phần thắng đó.
“Con…” Miyamoto Takeno có hơi tức giận, ông ta nghĩ không ra Đông Thần có cái gì ở lại, dù sao đối với thực lực của anh ta, sư phụ quá rõ.
Có lẽ là nghĩ ra suy nghĩ của sư phụ, Đông Thần nhàn nhạt nói: “Con đã hoàn toàn lĩnh ngộ được Phá Lãng Trảm!”
“Cái gì?” Miyamoto Takeno trực tiếp đứng dậy, mặt mày sửng sốt.
Tuyệt học chí tôn của giới võ học Nước N, Phá Lãng Trảm.
Tuyệt học Phá Lãng Trảm của Nước N, người có thể luyện thành một chiêu thức này không quá ba người, ba người này, có hai người là người cổ đại, người sáng lập và truyền nhân của người đó, người thứ ba chính là Đông Thần thiên tài võ học, vì thế có thể thấy chiêu thức này có ý nghĩa to lớn cỡ nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.