Sau khi đưa Tam Giới vào viện, bác sĩ cũng đã nói nguy hiểm đến tính mạng, tin tức này như một tảng đá nặng nề đè nặng trong lòng của mọi người.
Lúc này Tam Giới đã tỉnh, thương thế cũng đang chuyển biến tốt, mọi người đều rất vui mừng.
Không lâu sau, đèn của phòng chăm sóc đặt biệt được tắt đi, cửa phòng bệnh mở ra, Tam Giới được đẩy ra ngoài.
“Ha ha, hòa thượng tôi biết anh chắc chắn không chết được!” Thấy Tam Giới được đẩy ra, mọi người đều vây lại, thần sắc của Cơ Uẩn kích động, không nhịn được mà trêu chọc một câu.
“Có lẽ tôi còn chưa có công đức viên mãn, phật tổ để tôi quay lại nhân gian tu hành!”
Giọng nói của Tam Giới tuy có hơi suy yếu, nhưng sắc mặt lại khôi phục huyết sắc, nhìn trông thương thế đang chuyển biến tốt.
Tam Giới vừa dứt lời, mọi người đều bật cười, khoảng thời gian gần đây thật sự lo lắng cho thương thế của Tam Giới.
“Đều thành như này rồi, còn giỡn được!” Phương Chính đại sư bước lên một bước giả bộ tức giận nói một câu, chỉ có điều thấy bộ dạng lúc này của Tam Giới, Phương Chính đại sư không nhịn được mà an ủi: “Cố gắng dưỡng thương, không cần nghĩ cái cái khác, sư phụ đã kê thuốc tốt nhất, giúp con khôi phục, tin chắc không mấy bao lâu nữa thì con có thể khôi phục!”
“Được!”
Trong lòng Tam Giới run rẩy, lời nói của Phương Chính khiến anh ta chớt ấm lòng, mắt đều có hơi ấm ướt, đừng nhìn anh ta bình thường cho người khác cảm giác cà phơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598259/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.