Vào lúc giữa trưa, mặt trời đáng lẽ phải rất gay gắt nhưng nhiệt độ trên núi thấp, sương mù xung quanh mờ mờ khiến tầm nhìn bị hạn chế.
Bụi mù vây quanh núi Đàn, vốn dĩ phải là ngọn núi vô danh đẹp như tiên cảnh thế nhưng giờ phút này lại không có cảm giác này mà trong lòng mọi người chỉ cảm thấy như là u tối đang bao quang cả ngọn núi.
Nhà họ Cảnh là một trong những dòng họ lâu đời nhất nước H, truyền thừa đã lâu, hàng năm lánh đời nhưng mỗi lần xuất hiện đều tạo nên sóng to gió lớn. Để nâng cao danh tiếng của Cảnh gia mà nói với mọi người Cảnh gia không xuất thế thì thôi, nếu xuất thế chắc sẽ như sét đánh giữa trời quang.
Nhưng lúc này đây, khiêu chiến của truyền nhân của nhà họ Cảnh là Cảnh Đằng không khiến người đời khiếp sợ mà ngược lại còn trở thành nỗi ô nhục của nhà họ Cảnh làm người đời thay đổi cái nhìn về nhà họ Cảnh.
Điều này khiến mọi người trong nhà họ Cảnh hận không thể chặt Trần Dật Thần thành tám tiếng, giải mối hận trong lòng.
Thế nhưng sự lớn mạnh của Võ Minh khiến bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Tối thiểu là ở ngoài mặt, bọn họ không dám có hành động gì quá trớn.
Chủ yếu là do Trần Dật Thần được giới võ học chọn lựa, điều này tạo thành cố kỵ với nhà họ Cảnh. Nếu như ra tay với Trần Dật Thần, họ Cảnh sẽ đối lập với cả giới võ học nước H.
Bọn không chịu được hậu quả như vậy.
Còn một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598211/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.