“Năm người các cậu, ai lên trước?”
Võ Chí Châu lấy một tư thái Tông Sư nhìn năm người Trần Dật Thần.
“Để tôi trước.”
Không đợi đến người khác mở miệng, Tam Giới tràn đầy tự tin bước lên mấy bước, mở miệng nói.
“Được.”
Nghe thấy câu nói của Tam Giới, đám người đồng loạt nhìn về phía anh ta, ánh mắt kinh ngạc. Phải biết là lúc nãy mặc dù Võ Chí Châu đã giới thiệu sơ lược về quy định, nhưng mà quy tắc cụ thể là như thế nào, xác định như thế nào, vẫn chưa có nói.
Cho nên Tam Giới xung phong là người đầu tiên có hơi thiệt thòi, bởi vì quy tắc cụ thể cũng không biết là sẽ được xác định như thế nào, tương đương với việc anh ta đang thăm dò thực hư cho mọi người.
Sư phụ Phương Chính cũng biết lợi và hại trong đó, liền vội vàng kéo tay Tam Giới, nhắc nhở anh ta: “Con đã đồng ý với ta nhất định phải cố hết sức mình, đừng có quên đó.”
Tam Giới mỉm cười, chẳng hề để ý mà nói: “Sư phụ cứ yên tâm đi, con tuyệt đối sẽ không nuốt lời đâu.” Nói xong thì cất bước đi về phía Võ Chí Châu, sắc mặt cực kỳ nhẹ nhõm, dường như lần tuyển chọn này ở trong mắt của anh ta chẳng là cái thá gì hết.
Đúng là anh ta không đặt lần tuyển chọn này vào trong mắt, cũng không phải là nói anh ta tự tin có thể thắng cuộc tuyển chọn, mà là anh ta không có hứng thú đối với cái được gọi là giải thi đấu võ đạo toàn cầu, anh ta cũng chỉ hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598196/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.