“Tạm thời đừng nói.” Vũ Văn Thiến còn chưa lên tiếng thì Vương Kiền đã nói trước.
“Anh Vương cũng có ở đó sao?” Vũ Văn Bác vừa nghe đã nhận ra giọng của Vương Kiền, trong lòng cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên. Trận quyết chiến lần này không ngờ cũng thu hút được sự chú ý của một thiên tài Kiếm Tông như Vương Kiền.
“Ừ.” Vương Kiền nhận điện thoại, ừ một tiếng rồi nói: “Tạm thời đừng nói chuyện Cảnh Đằng khiêu chiến cho Trần Dật Thần biết, võ giả một khi đã bế quan đều là do trong lòng có nghi hoặc. Loại cảm giác này bình thường vài năm mới gặp được một lần.”
“Nếu mấy ngày này Trần Dật Thần gặp được là do cơ duyên của cậu ấy, vậy nên đừng làm phiền.”
“Anh Thần sẽ bế quan bao lâu? Cảnh Đằng nói rồi, anh ta chỉ cho anh Thần thời hạn mười ngày.” Vũ Văn Bác không nhịn được mà nói.
“Tôi cũng không biết.” Vương Kiền lắc đầu dứt khoát và nói: “Hiện giờ các võ giả bế quan ngắn thì cũng là hai ba ngày, lâu thì mười ngày. Chuyện gì cũng có thể xảy ra, tôi cũng không biết cậu ấy sẽ bế quan bao lâu.”
“Vậy nếu anh ấy cứ bế quan, bỏ qua lời khiêu chiến của Cảnh Đằng thì sao?” Vũ Văn Thiến không thể không hỏi.
“Bỏ qua thì bỏ qua thôi, cũng là một cơ hội tốt để Cảnh Đằng nhặt được cái mạng của mình về.” Vũ Văn Bác nói một cách thờ ơ, trong mắt của anh ta, trận quyết chiến sinh tử giữa Trần Dật Thần và Cảnh Đằng không có gì phải hồi hộp. Đương nhiên Trần Dật Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598159/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.