Chương trước
Chương sau
Trên diễn đàn võ đạo, ngoài võ giả nước N thì võ giả của các nước khác đều đang thảo luận về Trần Dật Thần.
Chỉ có võ giả nước N yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Cũng không phải vì bọn họ không biết chuyện Trần Dật Thần đã cứu người, mà là nửa tiếng trước khi Chiến Minh đăng ảnh thì bọn họ đã biết rồi.
Nhưng lúc này bọn họ đã không còn gì để nói nữa.
Có thể nói là lần này Trần Dật Thần đã chơi đùa cả giới võ đạo nước N, vả mặt tất cả cao thủ hàng đầu nước N rồi.
Lúc này, bọn họ cảm thấy mặt mình nóng rát.
Nước N rộng lớn có vô số cao thủ hàng đầu, nhưng Trần Dật Thần lại cứu được Lâm Ngọc Nhi dưới mí mắt của vô số cao thủ hàng đầu này.
Hơn nữa anh cứu Lâm Ngọc Nhi chưa tính, còn giết hai thượng nhẫn của Thương Hội Thiên Thủy và gần một trăm tinh anh Nhẫn Hồn.
Cái này có khác gì leo lên đầu giới võ đạo nước N đâu?
Lúc này trời đã khuya, nhưng trong một trụ sở dưới lòng đất ở ngoại thành thủ đô nước N vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Lúc này, rất nhiều người đứng đầu các thế lực hàng đầu nước N tập trung trong đại sảnh trụ sở, chủ gia tộc Miyamoto – Miyamoto Hanzo cũng có mặt.
“Hanzo, cậu không có gì muốn nói sao?” Sau một hồi im lặng, ông lão mặc áo đen ngồi ở vị trí đầu nhìn Miyamoto Hanzo bằng nét mặt nặng nề, từ khi tiến vào trụ sở, Miyamoto Hanzo vẫn luôn xanh mặt, không nói một lời.
“Chuyện này là lỗi của tôi, tôi đã đánh giá thấp thực lực của tên vô dụng kia.” Miyamoto Hanzo hít sâu một hơi, nói với giọng điệu nặng nề.
“Hừ, lúc này nhận lỗi thì có tác dụng gì chứ? Cả nhà của Yuno đã chết rồi.” Một người đàn ông mặc kimono bên trái ông lão bất mãn nói, nước N đã bảy tám năm không xuất hiện chuyện gia tộc lớn bị người ta giết sạch như thế rồi.
Nhưng lần này vì chuyện của Thương Hội Thiên Thủy mà cả nhà Matsushima Yuno bị giết sạch.
“Hanzo, thầy rất không hài lòng với cậu.” Ông lão mặc áo đen cau mày nhìn Miyamoto Hanzo: “Ông ấy muốn cậu mau chóng giải quyết ảnh hưởng của việc này với đất nước.”
“Vâng!”
Đồng tử của Miyamoto Hanzo hơi co lại, cung kính đồng ý, thầy mà ông lão mặc áo đen nói là Tam thủ lĩnh của Thần Ẩn, cũng là một trong sáu tông sư võ đạo của nước N.
Dưới tình huống Đại thủ lĩnh và Nhị thủ lĩnh của Thần Ẩn bế quan không ra ngoài như bây giờ, Tam thủ lĩnh chính là người có tiếng nói nhất trong Thần Ẩn!
Lời nói của ông ta chính là lệnh trời!
“Lần này Thần Ẩn sẽ dốc hết sức phối hợp với cậu.”
“Tam thủ lĩnh đã ra lệnh cho nhà nước rồi, sân bay ngừng bay, cả nước phong tỏa hai ngày, Trần Dật Thần kia muốn rời khỏi nước N cũng chỉ có còn đường ngồi thuyền thôi”.
“Trong hai ngày này, bảo Yamaguchi-gumi và Nhẫn Hồn điều động tất cả thành viên, tiến hành tìm kiếm, không được bỏ qua một góc ngách nào cả.”
“Nhớ kỹ, cậu chỉ còn hai ngày thôi, trong vòng hai ngày, các cậu nhất định phải tìm ra Trần Dật Thần, giết chết cậu ta trong biên giới nước N!”
“Nếu không thể dùng mạng mình để rửa sạch nỗi nhục của giới võ đạo trong nước thì cậu tự sát đi.” Ông lão mặc áo đen lạnh lùng nhìn Miyamoto Hanzo một cái, chuyện này do Miyamoto Hanzo gây ra, cũng chỉ mỗi ông ta có thể giải quyết.
“Vâng!”
Đầu Miyamoto Hanzo đầy mồ hôi, cung kính nhận lệnh.
Không thể không nói, sự ủng hộ của Thần Ẩn trên chuyện này đã vượt khỏi sức tưởng tượng của ông ta rồi.
“Nước N phong tỏa cả biên giới hai ngày, cộng thêm điều động thành viên của tất cả bang phái Yamaguchi-gumi và Nhẫn Hồn, dùng năng lực cả nước truy sát Trần Dật Thần.
Nếu dưới tình huống này vẫn không thể giải quyết Trần Dật Thần, ông ta thật sự chỉ có thể tự sát thôi.
“Sau khi cuộc họp kết thúc, những mệnh lệnh được đưa ra, cả thủ đô nước N rơi vào trạng thái sợ bóng sợ gió cao độ.
Hai thế lực gồm Yamaguchi-gumi và Nhẫn Hồn của nước N đều được điều động, mấy trăm nghìn thành viên binh phái bắt đầu tìm kiếm khắp cả nước.
Khoảng thời gian này, rất nhiều thành viên bang phải đều đến các cảng điều tra, vì sân bay của nước N đã hoàn toàn bị phong tỏa, nếu Trần Dật Thần muốn rời đi thì chỉ có thể ngồi thuyền thôi.
Yamaguchi-gumi và Nhẫn Hồn lục soát cả thành phố, Miyamoto Hanzo cũng không rảnh rỗi, ông ta đi thẳng đến nơi làm việc của Chiến Minh.
Sau khi đi tới nơi làm việc của Chiến Minh, Miyamoto Hanzo cũng không đi vào mà là đứng ở một nơi các đó không xa, lặng lẽ chờ.
Mấy phút sau, một bóng người màu đen xuất hiện trước mặt Miyamoto Hanzo: “Thưa ngài, nửa tiếng trước Lâm Ngọc Nhi kia đã về rồi, không có bóng dáng của tên rác rưởi kia.”
“Chắc chắn không có?” Miyamoto Hanzo sa sầm mặt hỏi một câu, trong mắt ông ta, Trần Dật Thần rất có thể rời khỏi nước N thông qua Chiến Minh.
“Chắc chắn không có, lúc đó Lâm Ngọc Nhi về cùng hai người, là hai người lớn tuổi của Chiến Minh, bọn họ đã ở đây năm năm, thuộc hạ tuyệt đối không thể nhận lầm người được.” Bóng đen cung kính đáp.
“Bọn họ có nói tên vô dụng kia đi đâu không?” Miyamoto Hanzo hơi không cam lòng hỏi.
“Không nói.” Bóng đen im lặng một lúc rồi nói tiếp: “Đại nhân, bên phía Chiến Minh đã sai người đến đón Lâm Ngọc Nhi rồi, chúng ta có cần chặn cô ta lại…”
“Thả cô ta đi!”
Không đợi bóng đen nói xong, Miyamoto Hanzo đã cắn răng ngắt lời!”
Nếu Trần Dật Thần ở bên cạnh Lâm Ngọc Nhi, ông ta còn có lý do ngăn cô ta lại, nhưng Trần Dật Thần không có ở bên cạnh Lâm Ngọc Nhi, ông ta ngăn cô ta lại chính là tuyên chiến với giới võ đạo nước H.
Huống hồ chỉ cần Trần Dật Thần có chút đầu óc thì anh sẽ không nói tin tức của mình cho Lâm Ngọc Nhi.
Nên dù ngăn Lâm Ngọc Nhi lại cũng không thể nào hỏi ra được gì từ cô ta, còn sẽ khiến dư luận của giới võ đạo toàn cầu nghiêng về phía giới võ đạo nước H.
Sau khi Miyamoto Hanzo ra lệnh, rất nhiều ninja vốn dĩ ẩn trốn trong nơi làm việc của Chiến Minh đều lùi lại như thủy triều.
Lâm Ngọc Nhi bình an leo lên máy bay trực thăng của Chiến Minh.
Sau khi Lâm Ngọc Nhi lên máy bay, Hồ Ly lấy điện thoại ra, soạn một tin nhắn gửi đi… Chẳng mấy chốc, chuyện nước N phong tỏa toàn biên giới được đăng lên diễn đàn võ đạo!
Giới võ đạo toàn cầu lại chấn động một lần nữa!
Vừa chấn động vì phản ứng siêu nhanh của nước N, vừa chấn động vì sự sắp xếp của bọn họ.
Sân bay ngừng bay, phong tỏa toàn biên giới, điều động mấy trăm nghìn thành viên của Yamaguchi-gumi và Nhẫn Hồn… Có thể nói là điều động cả nước giết Trần Dật Thần!
“Trần Dật Thần kia chết chắc rồi!”
“Đúng thế, chết chắc rồi!”
Võ giả các nước bắt đầu bình luận về chuyện này, không ai cảm thấy Trần Dật Thần có thể sống thoát khỏi nước N.
Dưới tình huống này, nếu anh còn có thể sống sót thoát khỏi nước N, thì anh thật sự đã làm nên kỳ tích.
“Mọi người đoàn xem Trần Dật Thần sẽ trốn khỏi nước N bằng cách nào?”
“Còn có thể dùng cách gì? Chắc chắn là ngồi thuyền rồi, bây giờ sân bay ngừng bay, bên phía biên giới có người phong tỏa, dưới tình huống này, cậu ta muốn trốn khỏi nước này thì chỉ còn con đường ngồi thuyền thôi.”
“Hừ, Trần Dật Thần là kẻ ngốc à? Chuyện chúng ta có thể nghĩ đến chắc chắn cậu ta cũng có thể nghĩ đến, mọi người cảm thấy cậu ta không biết chuyện cảng có võ giả mai phục sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.