“Ám Kình sơ kỳ.”
Trần Dật Thần nhíu mày, sau đó nhàn nhạt nói.
Trong giới võ đạo, tự dưng hỏi cảnh giới võ đạo của người khác, thật ra là một loại hành vi không lịch sự.
Trương Thiên Dụ xuất thân từ loại danh môn đại phái như Long Hổ Sơn, là tất nhiên hiểu đạo lý này.
Nhưng hiểu đạo lý này, anh ta lại còn hỏi như vậy, vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề, Trương Thiên Dụ, có ý kiến đối với anh!
Còn tại sao có ý kiến, Trần Dật Thần cũng đại khái có thể đoán được một chút, không phải là thân phận của võ giả tán tu của anh sao.
Trong giới võ đạo, địa vị của võ giả tán tu, không hề cao.
Phần lớn võ giả tán tu, đều là thứ phẩm mà giới tông phái võ giả đào thải ra.
Bọn họ không có thiên phú tu luyện tốt, không có đủ tài nguyên tu luyện, cái có chỉ là một trái tim hướng về võ đạo.
Nhưng tu luyện võ đạo, chỉ có vậy là không đủ.
Bạn còn phải có thiên phú, có tài nguyên, có sự truyền dạy…
Có những thứ này, bạn mới có thể mạnh hơn người khác, mới có thể nâng cao cảnh giới hơn. . Truyện Xuyên Nhanh
Không có những thứ này, bạn chỉ có thể lăn lộn ở tầng thấp nhất của giới võ đạo.
Võ giả tán tu, chính là tầng thấp nhất của giới võ đạo.
Bị tổ chức nhà nước chê bai, bị võ giả tông phái xem thường…
Có thể nói, võ giả tán tu chính là kẻ ba không thương, mẹ không yêu.
Từ việc Trương Thiên Dụ dám hỏi trắng trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598026/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.