Chương trước
Chương sau
“Cảm ơn ngài Trần, cảm ơn ngài Trần…”
Một lòng cung kính nói cảm ơn, sau đó Lý Nghị dẫn theo một vài đàn em dìu Lý Hồng ra khỏi phòng bệnh.
Vừa ra khỏi phòng bệnh, đáy mắt Lý Nghị chợt lóe lên một tia lo lắng cùng hận ý nồng đậm mà trước nay chưa từng có.
“Anh…”|
“Lý Hồng nằm trên cáng cứu thương nhịn không được mở miệng, nhưng bị Lý Nghị đánh gãy bằng một ánh mắt lạnh lùng: “Ra ngoài rồi nói.”
Vài phút sau đó, đoàn người ra khỏi bệnh viện.
“Anh, vậy…thân phận của tạp chủng kia, anh ta rốt cuộc là ai vậy?” Vừa ra khỏi bệnh viện, Lý Hồng đã không thể nhịn được nữa mà hỏi một câu. Ở trong mắt cô ta, Lý Nghị thực sự là người không có việc gì mà không làm được, ngay cả chồng của cô ta là Trương Chí Hào cũng là một kẻ đại ngốc, thế nhưng Lý Nghị lại có thể tùy tiện nâng đỡ lên. Nhưng hôm nay, ở trước mặt Trần Dật Thần, Lý Nghị trở nên hèn mọn chẳng khác gì một con chó Nhật.
“Cậu ta là người nhà họ Trần.” Lý Nghị nghiến răng nghiến lợi nói, sắc mặt âm u giống như đám mây đen âm u trên đầu có thể nhỏ ra được giọt nước.
“Người nhà họ Trần?” Lý Hồng nghi ngờ nhìn Lý Nghị: “Thế lực nhà họ Trần rất lớn sao? Có lớn bằng thế lực của cậu chủ Matsushima Kaede không?”
“Gia tộc của cậu chủ Matsushima Kaede…” Ánh mắt Lý Nghị chợt lóe lên: “Gia tộc của cậu chủ Matsushima Kaede so với nhà họ Trần cũng không kém, nhưng nền móng căn cơ gia tộc của cậu chủ Matsushima Kaede là ở nước N, còn đây là ở Nước H …”
Vượt quá tầm tay.
Đây cũng là nguyên nhân mà hôm nay Lý Nghị đã không thỉnh cầu Matsushima Kaede ra tay.
Đương nhiên, ngoại trừ ngoài tầm tay với ra, còn có một nguyên nhân khác, đó là Matsushima Kaede không nhất định sẽ vì ông ta mà đắc tội Trần Dật Thần.
Ông ta chỉ là một con cẩu của Matsushima Kaede mà thôi, Matsushima Kaede không thể nào lại vì một con cẩu đi đắc tội Trần Dật Thần được.
Hít sâu một hơi, Lý Nghị lấy điện thoại di động ra bấm số liên lạc cho Matsushima Kaede.
“Cậu chủ Matsushima Kaede, tôi đã tra ra được thân phận của Trần Dật Thần.”
“Trần Dật Thần? Thân phận của anh ta là gì?” Matsushima Kaede cảm thấy thật thú vị.
“Cậu ta là người của Yến Kinh nhà họ Trần.”
“Yến Kinh nhà họ Trần?” Nghe thấy vậy, giọng nói Matsushima Kaede trở nên kinh ngạc, một hồi lâu sau anh ta hơi nghi ngờ nói: “Ông nói anh ta là người của Yến Kinh nhà họ Trần sao?”
“Đúng thế.”
“Ông chắc chắn?” Matsushima Kaede như cũ có vài phần không dám tin.
“Chắc chắn, mới vừa rồi tôi gặp cậu ta ở trong bệnh viện…” Lý Nghị quyết định một năm một mười nói rõ việc này, không hề giấu diếm.
“Ông nói trước đây chưa đến mười giây, nhưng anh ta đã đánh bại hơn hai mươi hạ thủ sao?”
Matsushima Kaede hỏi.
“Đúng vậy, rất có khả năng cậu ta là võ sư.” Lý Nghị trầm giọng nói, hôm nay ông ta mượn tay của Matsushima Kaede là bởi vì danh tiếng võ thuật của nước N. Có điều, lại bởi vì liên quan đến thân phận của Trần Dật Thần cho nên võ sư kia cơ bản là không có cơ hội ra tay.
“Tôi biết rồi.” Matsushima Kaede khẽ gật đầu, đôi mắt bất định không ngừng thay đổi, thời gian chưa đến mười giây lại có thể đánh bại được hơn hai mươi người, đây chẳng những là võ sư mà còn là võ sư không bình thường.
Thực lực tối thiểu, cũng phải là Ám Kình sơ kỳ!
Có điều, nếu Trần Dật Thần là đệ tử của nhà họ Trần, vậy thì Ám Kình sơ kỳ cũng không phải là một điều gì kỳ lạ.
“Tin tức này tạm thời không được để cho người khác biết.” Matsushima Kaede dặn dò một câu, ngay lập tức anh ta cần phải đem tin tức này nói cho người phụ trách của thương hội Thiên Thủy. Nếu như Trần Dật Thần thật sự là người nhà họ Trần, vậy thì mấy ngày trước anh ta sẽ xuất hiện ở nhà họ Sở, chỉ sợ rất có khả năng là vì cuộc đấu giữa thương hội Thiên Thủy và thương hội Trung Hải mà đến…
“Tên kia! Nên trả chút tiền thuốc men.” Sau khi Lý Nghị ra khỏi cửa, Lâm Như Tuệ có hơi ảo não, vừa rồi bà ta lôi Lý Nghị ra trút giận nhưng lại quên mất việc dọa dẫm Lý Nghị, trông thấy cách ăn mặc của Lý Nghị trông không khác gì một ông chủ, nếu như bà ta yêu cầu bồi thường tiền thuốc men thì có lẽ cũng có thể móc được từ trong túi Lý Nghị ra được mấy triệu.
“Ba, ba không sao chứ?” Trần Dật Thần không để ý đến Lâm Như Tuệ, ánh mắt chỉ hướng về Hạ Trấn Quốc. Ít nhiều cũng đã qua nửa ngày, Hạ Trấn Quốc trước thì bị chó cắn, sau lại bị người của Lý Nghị lôi kéo từ trên giường bệnh xuống dưới, có thể nói là cả thể xác và tinh thần đều nhận đủ tra tấn giày vò.
“Ba không sao.” Hạ Trấn Quốc lắc đầu, nói: “Tiểu Thần, con và người vừa rồi có quan hệ gì vậy?”
“Con và ông ta không có quan hệ gì cả, mấy ngày trước từng gặp mặt một lần mà thôi.” Trần Dật Thần nói.
“Chỉ mới gặp qua một lần thôi sao? Vì sao ba lại cảm thấy ông ta rất sợ con?” Hạ Trấn Quốc như cũ có hơi nghi ngờ, sau khi Lý Nghị trông thấy Trần Dật Thần, đồng tử lập tức nheo lại, ông ta thậm chí còn không hỏi Trần Dật Thần có phải là người nhà họ Trần hay không, giống như đối mặt với Trần Dật Thần cảm thấy e sợ là một điều hiển nhiên.
“Ông Hạ, việc này đều đã qua rồi, ông còn nói những lời này làm gì cơ chứ.” Ngay lúc Trần Dật Thần đang suy nghĩ phải nên giải thích thế nào với Hạ Trấn Quốc thì Lâm Như Tuệ đã mỉm cười đứng dậy, sau khi đảo mắt một lượt, Lâm Như Tuệ nhìn sang Trần Dật Thần nói: “Dật Thần, con có thể tìm cho mẹ một công việc được không?”
Tìm một công việc?
Trần Dật Thần vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Như Tuệ, vì sao Lâm Như Tuệ đột nhiên có ý định đi tìm việc làm?
“Yêu cầu của mẹ không cao, con chỉ cần tìm cho mẹ một vị trí làm giám đốc trong tổng công ty nào đó là được rồi.” Lâm Như Tuệ tùy ý nói.
Trần Dật Thần cười nhạt, công việc là giám đốc công ty? Vậy mà yêu cầu còn không cao sao?
“Tuệ Tuệ!” Đầu Hạ Trấn Quốc đầy vạch đen: “Bà nói bậy cái gì đó? Ở đâu có nhiều chức vụ Tổng Gi ám đốc công ty như vậy mời bà làm việc?”
“Sao lại không có?” Lâm Như Tuệ không hài lòng trừng mắt nhìn Hạ Trấn Quốc: “Nhà họ Trần có nhiều công ty như vậy, để Trần Dật Thần tìm đại cho tôi một công ty, sắp xếp cho tôi vào không phải là được rồi hay sao!”
Suy nghĩ của Lâm Như Tuệ rất đơn giản, chính là chỉ muốn lợi dụng được thứ gì tốt đẹp trên người của Trần Dật Thần là được.
Trước khi chưa dứt bỏ mối quan hệ với Trần Dật Thần, bà ta cần phải nhận đủ lại những lợi ích tốt nhất từ trên người Trần Dật Thần để bù đắp lại tổn thất của bà ta trong ba năm qua.
“Sao hả? Trần Dật Thần?”
“Không sao cả.” Trần Dật Thần khẽ mở miệng, Lâm Như Tuệ có suy nghĩ gì, anh đều rõ ràng. Nhưng công ty của nhà họ Trần không phải là nơi Lâm Như Tuệ muốn vào thì có thể vào, cho dù anh có năng lực để sắp xếp việc này nhưng anh cũng sẽ không nâng đỡ loại người như Lâm Như Tuệ để sắp xếp vào công ty nhà họ Trần.
“Keo kiệt.” Lâm Như Tuệ bĩu môi, Trần Dật Thần như thế rõ ràng là nhanh chóng từ chối, từ chối nhanh gọn như vậy có hơi vượt qua trong dự liệu của bà ta. Có điều, muốn bà ta có thể buông bỏ suy nghĩ này thì là việc không thể nào.
Khi trời dần tối, Trần Dật Thần mới rời khỏi bệnh viện, dự định sẽ quay trở về biệt thự số một Hoàng gia nhưng lại nhận được điện thoại của Thạch Phá Quân.
“Tiểu Thần, bây giờ cậu đang ở đâu?” Giọng điệu thô kệch của Thạch Phá Quân truyền đến từ đầu dây bên kia.
“Em ở bệnh viện thành phố Nhân Dân.”
“Bệnh viện thành phố Nhân Dân? Cậu ở đó làm gì?” Thạch Phá Quân kinh ngạc hỏi.
“Cha mẹ vợ của em xảy ra chút chuyện…” Trần Dật Thần cười khổ giải thích một phen.
“Lý Nghị? Là con chó săn của tên Matsushima Kaede phải không?” Thạch Phá Quân nhíu mày hỏi, dường như Thạch Phá Quân đã từng nghe thấy tên của Lý Nghị trong phòng giám sát ở Chiến Minh.
“Không sai.” Trần Dật Thần gật đầu, Thạch Phá Quân biết được tin tức của Lý Nghị thấy rất bình thường, cũng giống như võ sư Matsushima Kaede ở nước ngoài kia, Chiến Minh đã sớm điều tra ra việc này, điều tra Matsushima Kaede, điều tra Lý Nghị dây dưa với hạng người bẩn thỉu này, thực sự là một việc hết sức bình thường.
“Hừ! Không biết trời cao đất dày, chờ cuộc đấu này xong xuôi, tôi nhất định sẽ làm cho ông ta đẹp mặt!” Thạch Phá Quân lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị, trong mắt gợi lên một tia tàn khốc, điều mà Thạch Phá Quân ghét nhất chính là hạng người như Lý Nghị lại đi lựa chọn tôn sùng sính ngoại chấp nhận làm một con chó săn, tay sai cho người nước ngoài. Lần này Matsushima Kaede đến Nước H, Lý Nghị đã âm thầm làm rất nhiều chuyện cho Matsushima Kaede.
Khi cuộc đấu kết thúc, chắc chắn Chiến Minh sẽ tìm Lý Nghị để thanh toán!
Sính ngoại hay ngước ngoài đều được! Nhưng vì lợi ích mà dám bán đứng Nước H, vậy thì tuyệt đối không được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.