Sau khi Trần Dật Thần cúp điện thoại, nhân viên phục vụ xinh đẹp khinh thường cười: “Đã đến nước này rồi, anh còn dám giả thần giả quỷ?”
“Dì nhỏ của cậu Tần, hạng thấp kém như anh có thể quen biết sao?”
“Có quen biết hay không, cô sẽ biết ngay thôi.” Trần Dật Thần thản nhiên liếc nhìn nhân viên phục vụ xinh đẹp.
Mấy phút sau.
Một chiếc Rolls-Royce màu đen dừng ở trước cửa nhà hàng Aegean Sea.
Tần Chấn mặc âu phục, sắc mặt âm trầm từ trên xe bước xuống.
Ông ta vừa vào nhà hàng, thanh niên đeo khuyên tai đinh và mấy người lập tức nghênh đón, cung kính chào: “Chú Tần.”
“Người ở đâu?” Tần Chấn lạnh lùng hỏi.
“Ở đây.” Thanh niên đeo khuyên tai đinh chỉ vào Trần Dật Thần đang chậm rãi ăn gì đó.
Khóe miệng Tần Chấn mấp máy: “Người tôi nói là thằng nghiệt súc kia!”
Thằng nghiệt súc kia?
Đầu tiên thanh niên đeo khuyên tai đinh sững sờ, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, người Tần Chấn nói là cậu Tần?
“Cậu Tần, cậu Tần, cậu ấy ở bên kia…” Thấy sắc mặt Tần Chấn không thích hợp, khí thế của thanh niên đeo khuyên tai đinh lập tức ỉu xìu.
Tần Chấn hừ lạnh, nhanh chân bước về phía Tần Minh.
“Ba, ba đến rồi!” Nhìn thấy Tần Chấn, trên mặt Tần Minh tràn đầy vui mừng.
“Ba, mau băm vằm tên khốn kiếp kia giúp con, ba nhìn vết thương trên mặt con đi, đều là tên khốn kiếp kia đánh.” Tần Minh nói xong thì bắt đầu bán thảm.
Nhưng anh ta không bám thảm còn đỡ, anh ta vừa bán thảm, lửa giận trong lòng Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1598018/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.