“Một lát nữa anh sẽ biết thôi.” Trần Dật Thần lạnh nhạt trả lời một câu, thật ra thì dựa vào thực lực của anh hoàn toàn có thể không cần phải tốn nhiều sức khống chế người đàn ông đeo mặt nạ trước khi người đàn ông đeo mặt nạ nổ súng, nhưng mà anh cũng không làm như vậy, bởi vì anh biết rằng người đàn ông đeo mặt nạ trước mắt này cũng chỉ là con chó săn của Vũ Văn Bác mà thôi.
Cho dù có khống chế một người đàn ông đeo mặt nạ thì ngày hôm sau vẫn còn sẽ có hàng nghìn hàng vạn người đàn ông đeo mặt nạ khác tìm tới cửa.
Mặc dù không sinh ra được tính uy hiếp đối với anh, nhưng mà cũng sẽ làm tiêu hao thể lực của anh.
Vất vả một lần, nhàn nhã cả đời, lúc này Trần Dật Thần mới đưa ra quyết định “ngoan ngoãn” lên xe cùng với người đàn ông đeo mặt nạ.
Tin là một lát nữa Vũ Văn Bác nhìn thấy anh thì nhất định sẽ rất vui.
“Cậu Bác, bắt được người rồi, cậu nói chỗ đi, tôi lập tức đưa người tới cho cậu.”
Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn thoáng qua Trần Dật Thần, phát hiện Trần Dật Thần đang ngồi đàng hoàng ở phía sau không nhúc nhích, lúc này mới thu hồi cây súng ngắn, lấy điện thoại di động gọi qua cho Vũ Văn Bác.
Mệnh lệnh lúc nãy mà Vũ Văn Bác cho anh ta đó chính là để lại người sống, anh ta muốn bắt Trần Dật Thần để trút giận, làm cho Trần Dật Thần sống không bằng chết.
Nếu như không phải có mệnh lệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597982/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.