Chương trước
Chương sau
Ở trong ánh mắt vô cùng kinh diễm của mọi người, Sở Thanh Từ bước trên đôi giày thủy tinh đi tới trước mặt Trần Dật Thần, cô ta ngọt ngào mỉm cười: “Anh Thần, xin lỗi, để anh chờ lâu rồi.”
“Không đợi bao lâu cả.” Trần Dật Thần lắc đầu mỉm cười, lập tức lấy ra vòng tay trước đó đã mua ở khu đồ cổ, đưa đến trước mặt Sở Thanh Từ: “Sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn anh Thần.” Thấy Trần Dật Thần vậy mà còn chuẩn bị quà, Sở Thanh Từ vẻ mặt vô cùng kinh hỷ, sau khi từ trong tay Trần Dật Thần nhận lấy món quà, Sở Thanh Từ tinh nghịch cười nói: “Anh Thần, tôi có thể mở ra xem bây giờ không?”
“Đương nhiên có thể.” Trần Dật Thần khẽ mỉm cười.
“Vậy tôi mở ra nha.” Sở Thanh Từ cười hi hi, cô ta lúc này, nghiễm nhiên chính là một cô bé vui mừng như nhận được kẹo, đâu còn chút vương vẻ nữ vương trước đây.
Sở Thanh Từ thân thiết với Trần Dật Thần như thế, tự nhiên khiến không ít người ở đây ghen tỵ.
Thậm chí còn có một bộ phận thanh niên tuấn kiệt, trong mắt đều tỏa ra ánh lửa đố kỵ.
Sở Thanh Từ trước nay nổi tiếng với việc không mang sắc thái giả dối với đàn ông, cho dù dấn thân trong giới giải trí, cũng chưa từng thấy Sở Thanh Từ có cử chỉ quá thân mật với bất cứ ngôi sao nam nào, nhưng hôm nay, cô ta lại không hề che đậy mà thân thiết với một người đàn ông như vậy, hơn nữa thân phận của người đàn ông này còn là một kẻ ở rể.
Điều này khiến bọn họ làm sao mà chịu được?
Có người ghen ghét đố kỵ với Trần Dật Thần, cũng có người lúc này toàn bộ tầm mắt đều dùng ở món quà trên tay Sở Thanh Từ, bộ phận này rõ ràng là tò mò, Trần Dật Thần sẽ tặng món quà có giá trị như nào cho Sở Thanh Từ.
Sở Thanh Từ không để số người này đợi quá lâu, cô ta rất nhanh liền mở hộp quà ra.
Vài giây sau, một chiếc vòng tay phỉ thúy tản ra khí tức ôn nhuần xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Khi nhìn thấy chiếc vòng tay này chỉ là chiếc vòng tay phỉ thúy rất bình thường, ánh mắt của mọi người đều trở nên quái dị.
Tên ở rể này vậy mà tặng món quà không đủ tiêu chuẩn này cho Sở Thanh Từ?
Giá trị của chiếc vòng tay phỉ thúy này, sợ rằng ngay cả 30 triệu cũng không đến nhỉ?
Món quà không đến 30 triệu, tên ở rể này anh sao lấy ra được chứ?
Vốn dĩ còn có không ít nhiều ngưỡng mộ đố kỵ với Trần Dật Thần, nhưng sau khi nhìn thấy món quà mà Trần Dật Thần tặng, những người này lại đồng loạt trở nên vui vẻ.
Tặng cho Sở Thanh Từ loại quà này, Sở Thanh Từ sẽ nhận mới lạ.
Khi mọi người tưởng Sở Thanh Từ sẽ thuận tiện tìm cái cớ trả lại món quà cho Trần Dật Thần, Sở Thanh Từ lại mang vẻ mặt kinh hỷ mở miệng: “Cảm ơn anh Thần, vòng tay của anh tôi rất thích.”
Nói xong, Sở Thanh Từ tại đây tháo chiếc vòng tay bằng ngọc xanh đế vương có giá trị hơn 9 tỷ vốn dĩ đeo trên cổ tay xuống, đổi sang đeo chiếc vòng tay phỉ thúy của Trần Dật Thần.
Một màn này suýt nữa khiến con mắt của mọi người tại đây rớt hết xuống.
Ngay cả Trần Dật Thần, cũng có hơi bất ngờ trước hành vi này của Sở Thanh Từ.
Có điều rất nhanh, Trần Dật Thần liền khôi phục lại sự bình tĩnh, cười rồi nói: “Thích là được, chiếc vòng tay này là tôi nhìn thấy ở chợ đồ cổ, tôi cảm thấy rất hợp với cô nên mua, chiếc vòng tay không hề đắt, chỉ tốn hơn 21 triệu, hy vọng cô đừng chê.”
Hơn 21 triệu?!
Lời này của Trần Dật Thần vừa nói ra, trong sảnh lần nữa rì rầm một trận.
Lý Lạc thầm giơ ngón tay cái, sự khâm phục của anh ta với Trần Dật Thần vào lúc này, chỉ có thể dùng từ phục sát đất để hình dung, trước đó khi Trần Dật Thần ở chợ đồ cổ mua chiếc vòng tay, phản ứng đầu tiên của anh ta là Sở Thanh Từ sẽ không nhận món quà rẻ tiền như này, kết quả tới bây giờ, Sở Thanh Từ không những đã nhận, hơn nữa còn ở trước mặt mọi người đeo lên, đây là loại hành vi xem trọng Trần Dật Thần cỡ nào mới làm ra được?
Có người thích thích có người rầu, khi Lý Lạc bội phục Trần Dật Thần, mặt mày của đám thanh niên tuấn kiệt khác ở đây lại đồng loạt biến xanh, quà bọn họ chuẩn bị cho Sở Thanh Từ, ít nhất cũng phải hơn 3 tỷ, thậm chí còn có vài người, trực tiếp mua siêu xe và nhẫn kim cương trị giá 15-18 tỷ cho Sở Thanh Từ.
Nhưng cho dù món quà bọn họ tặng cho đắt cỡ nào, Sở Thanh Từ cũng sẽ không đánh giá cao bọn họ, thậm chí ngay cả câu cảm ơn cũng sẽ không nói, nhưng đến lượt Trần Dật Thần…
“Sẽ không đâu, quà anh Thần mua, 21 nghìn tôi cũng thích.” Sở Thanh Từ mỉm cười ngọt ngào, một màn gần như tỏ tình này lần nữa khiến đâm một nhát vào các thanh niên tuấn kiệt ở đây.
Thậm chí còn có không ít người tại đây sinh ra một suy nghĩ kỳ lạ, lẽ nào, Sở Thanh Từ nhìn trúng tên ở rể này?
“Cậu Matsushima.”
Khi mọi người tại đây rần rần suy đoán sở thích của Sở Thanh Từ, một giọng nói cung kính vang lên trong hội trường.
Cuối cùng, đám đông tự động tách ra một con đường, trong ánh mắt mỗi người mỗi ý của mọi người, một người thanh niên thấp béo chiều cao chỉ có 1m6 nhưng cân nặng đoán chắc phải có 100kg chắp tay đi tới.
Tuổi tác của thanh niên thấp béo không lớn, nhìn trông chỉ khoảng 26-27 tuổi.
Có lẽ là do béo, trên mặt của thanh niên thấp béo, toàn là thịt, anh ta đi đường, cơ thể không ngừng rung lắc theo, thịt trên mặt theo tiết tấu mà rung động, nhìn trông rất hài hước.
Tuy cảm giác người thanh niên thấp béo tạo cho người khác rất là buồn cười, nhưng tại đây lại không có một ai dám cười.
Thậm chí khi người thanh niên thấp béo này xuất hiện, không ít người còn cúi đầu xuống, giống như sợ chạm mắt với thanh niên thấp béo.
“Cậu Matsushima.” Trong mọi người, chỉ có một mình Lý Nghị bước tới.
Lý Nghị lúc này, vẻ mặt nịnh nọt, sau khi đi tới trước mặt thanh niên thấp béo, ông ta lập tức cúi người xuống, dùng một loại điệu bộ gần như gập người đem miệng đưa tới gần tai thanh nên thấp béo, thấp giọng nói vài câu.
“Ờm~”
Sau khi Lý Nghị nói hết, thanh niên thấp béo khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ đã hiểu.
“Cô Sở, cô hôm nay rất xinh đẹp.”
Thanh niên thấp béo chắp tay đi tới trước mặt Sở Thanh Từ, dùng tiếng nước H bập bẹ khen ngợi Sở Thanh Từ, tuy chiều cao của anh ta thấp hơn gần cả cái đầu với Sở Thanh Từ, nhưng lúc này, khí thế của anh ta lại hoàn toàn không thua Sở Thanh Từ.
Sở Thanh Từ mày liễu không khỏi nhíu lại, không biết tại sao, ánh mắt của Matsushima Kaede trước mắt, khiến cô ta rất là không thoải mái, tuy không thoải mái, nhưng sự lịch sự nên có vẫn phải có.
“Cảm ơn lời khen của cậu Matsushima.” Sở Thanh Từ khẽ mỉm cười, coi như đáp lại.
Vốn tưởng Matsushima Kaede sẽ rời khỏi, nhưng ai biết, Matsushima Kaede lại vẫy vẫy tay, trong tay của Lý Nghị ở đằng sau cầm lấy một chiếc chìa khóa.
Matsushima Kaede xoay người, đưa chiếc chìa khóa đến trước mặt Sở Thanh Từ: “Cô Sở, hôm nay là sinh nhật của cô, tôi đến đột ngột, không có chuẩn bị trước, cho nên bảo người trong nhà đưa tới chiếc du thuyền qua, hy vọng cô Sở không chê.”
Một chiếc du thuyền?!
Tuy tiếng nước H của Matsushima Kaede rất bập bẹ, nhưng mọi người ở đây vẫn nghe hiểu ý của Matsushima Kaede.
Matsushima Kaede, vậy mà muốn tặng cho Sở Thanh Từ một chiếc du thuyền làm quà sinh nhật!
Nhìn vẻ ngoài của chiếc chìa khóa mà Matsushima Kaede lấy ra thì thấy, du thuyền mà Matsushima Kaede tặng, không phải là du thuyền kích cỡ tầm trung bình thường, mà là du thuyền cỡ lớn siêu xa hoa!
Giá của chiếc du thuyền cỡ lớn siêu xa hoa này, ít nhất cũng phải tới 300 tỷ!
“Shhh!”
Có người không nhịn được mà hít ngụm khí lạnh, không hổ là con trai của hội trưởng thương hội Thiên Thủy, Matsushima Kaede ra tay, quả thật rộng rãi!
Một lần chính là con số 300 tỷ!
Đây còn là tới đột ngột, không có chuẩn bị trước, nếu thật sự để anh ta chuẩn bị trước, vậy phải tặng thứ trên trời gì đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.