“Bỏ xe bảo vệ tướng mà thôi.”
“Nếu như Tôn Sở không đứng ra nhận tội thay thì người gặp tai ương, chính là cả Kim Giáp Tông.”
Trần Dật Thần nói một cách lạnh lùng, thật ra hai ngày trước, lúc Triệu Thiên Thu lên kinh thành, anh đã đoán được sẽ xuất hiện cục diện như thế này.
Ba võ giả ám kình ấy đã khiến cho Kim Giáp Tông chịu cảnh nhục nhã, dù có thế nào đi chăng nữa, Kim Giáp Tông cũng không tránh khỏi tội danh cấu kết với đao khách nước N.
Nếu như đã không thoát tội được, thế chỉ chỉ còn nước tìm cách trả lời chiến minh mà thôi.
Mà Tôn Sở lại chính là câu trả lời.
Một đại sư võ học đã đủ để dập tắt ngọn lửa giận của chiến minh.
Còn những người khác trong Kim Giáp Tông có câu kết với đao khách nước N hay không ấy à…
Trần Dật Thần cảm thấy chắc hẳn vẫn còn, nhưng chỉ giới hạn trong giới quản lý cao cấp mà thôi.
“Điều nuối tiếc duy nhất hiện nay là Tôn Sở không nói ai mới là hung thủ thật sự sau màn, ông ta bảo rằng mình có câu kết với cậu, thế nên mới mướn đao khách N giết chết cậu.” Thạch Phá Quân thở dài, nói với vẻ tiếc nuối.
“Ha ha, câu kết?”
“Nực cười thật đấy.”
“Trước giờ tôi chưa từng gặp mặt ông ta, thậm chí trước ngày hôm nay, đến tên của ông ta là gì mà tôi còn chưa nhắc đến, làm sao có thể câu kết cho được?” Trần Dật Thần cười mỉa, lời nói của Tôn Sở có rất nhiều sơ hở, người sáng mắt chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597964/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.