“Ngọc Nhi về Thương Châu rồi?”
Tiêu Thuần có chút nghi hoặc, Lâm Ngọc Nhi lúc này về Thương Châu để làm gì chứ?
“Ừm, em ấy về Thương Châu rồi, trong nhà có chút chuyện cần xử lý.” Trần Dật Thần trả lời.
“vâng, em biết rồi.” Tiêu Thuần gật gật đầu, tuy lời này Trần Dật Thần nói có hơi đột ngột, nhưng Tiêu Thuần không có nghĩ nhiều, cô ta cảm thấy Trần Dật Thần sẽ không gạt mình.
“Còn có chuyện gì không?” Thấy Tiêu Thuần nói xong, mà vẫn chưa có ý định cúp điện thoại, Trần Dật Thần nhịn không được mà hỏi một câu.
“Ờ…là như vầy, anh Thần, em muốn mời anh và bạn anh cùng ăn cơm, dù sao anh ta lần trước đã gửi cho em rất nhiều quà.” Tiêu Thuần nghiêm túc mà nói, thực ra trong lòng cô ta đã khẳng định, “người bạn” đó của Trần Dật Thần, chính là anh.
Cô ta sở dĩ nói như vậy, chỉ là không muốn vạch trần Trần Dật Thần mà thôi.
Ăn cơm?
Nghe Tiêu Thuần nói như vậy, Trần Dật Thần không khỏi có chút đau đầu, người bạn đó của anh, chính là bản thân anh, bây giờ Tiêu Thuần mời ăn cơm, anh cũng không thể khi không biến ra một “người bạn” cho Tiêu Thuần được.
“Người bạn đó của anh mới ra nước ngoài mấy ngày trước, cậu ta có thể phải ở nước ngoài một khoảng thời gian, chuyện ăn cơm để hôm khác đi.” Nghĩ nghĩ một hồi, Trần Dật Thần vẫn quyết định dùng kế trì hoãn, có lẽ trì hoãn một khoảng thời gian, Tiêu Thuần sẽ quên chuyện này thôi.
Nghe thấy Trần Dật Thần nói như vậy, khoé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597939/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.