Chương trước
Chương sau
“Ngọc Nhi về Thương Châu rồi?”
Tiêu Thuần có chút nghi hoặc, Lâm Ngọc Nhi lúc này về Thương Châu để làm gì chứ?
“Ừm, em ấy về Thương Châu rồi, trong nhà có chút chuyện cần xử lý.” Trần Dật Thần trả lời.
“vâng, em biết rồi.” Tiêu Thuần gật gật đầu, tuy lời này Trần Dật Thần nói có hơi đột ngột, nhưng Tiêu Thuần không có nghĩ nhiều, cô ta cảm thấy Trần Dật Thần sẽ không gạt mình.
“Còn có chuyện gì không?” Thấy Tiêu Thuần nói xong, mà vẫn chưa có ý định cúp điện thoại, Trần Dật Thần nhịn không được mà hỏi một câu.
“Ờ…là như vầy, anh Thần, em muốn mời anh và bạn anh cùng ăn cơm, dù sao anh ta lần trước đã gửi cho em rất nhiều quà.” Tiêu Thuần nghiêm túc mà nói, thực ra trong lòng cô ta đã khẳng định, “người bạn” đó của Trần Dật Thần, chính là anh.
Cô ta sở dĩ nói như vậy, chỉ là không muốn vạch trần Trần Dật Thần mà thôi.
Ăn cơm?
Nghe Tiêu Thuần nói như vậy, Trần Dật Thần không khỏi có chút đau đầu, người bạn đó của anh, chính là bản thân anh, bây giờ Tiêu Thuần mời ăn cơm, anh cũng không thể khi không biến ra một “người bạn” cho Tiêu Thuần được.
“Người bạn đó của anh mới ra nước ngoài mấy ngày trước, cậu ta có thể phải ở nước ngoài một khoảng thời gian, chuyện ăn cơm để hôm khác đi.” Nghĩ nghĩ một hồi, Trần Dật Thần vẫn quyết định dùng kế trì hoãn, có lẽ trì hoãn một khoảng thời gian, Tiêu Thuần sẽ quên chuyện này thôi.
Nghe thấy Trần Dật Thần nói như vậy, khoé miệng Tiêu Thuần nhướng lên một nụ cười giảo hoạt, “người bạn” mà Trần Dật Thần nói quả nhiên chính là anh, nếu không, thì sao lại trùng hợp như vậy, cô ta vừa định mời ăn cơm thì người bạn đó lại đi nước ngoài rồi.
“Anh Thần, bạn anh không có thời gian, thì chắc anh cũng có chứ?” Tiêu Thuần cười hi hi nói, có chút ý tứ không đạt được mục đích thì không ngừng lại.
“Anh…có.” Sau khi ngập ngừng một hồi, Trần Dật Thần vẫn nói.
“Hi hi, vậy thì tốt, anh Thần, tối nay 7 giờ, chúng ta không gặp không về ở Giang Mãn Lâu.”
“Hả?”
“Không được từ chối!” Thấy Trần Dật Thần như có xu hướng từ chối, Tiêu Thuần lại vội vàng bổ sung một câu, hôm nay mục đích của cô ta vốn dĩ là mời Trần Dật Thần ăn cơm, mấy lý do trước đó, đều là để làm nền cho bây giờ, nếu như để Trần Dật Thần từ chối, thì cô ta lót đường nhiều như vậy đều uổng công rồi.
“Anh cũng đâu nói là từ chối chứ…” Trần Dật Thần cười khổ một tiếng, Tiêu Thuần rõ ràng là đã quyết tâm mời anh ăn cơm rồi, cho dù lần này anh từ chối thì vẫn sẽ có lần sau, chi bằng giải quyết trong một lần luôn đi.
“Ha ha, không từ chối thì tốt.” Tiêu Thuần cười Ha ha một tiếng, như là nhớ ra gì đó, cô ta lại nói: “Đúng rồi, anh Thần, tối nay khi ăn cơm, có thể em sẽ dắt theo vài bạn học, bọn họ đều là fans của anh, ngưỡng mộ anh rất lâu rồi….”
“Anh Thần, anh không ngại chứ?” Tiêu Thuần thăm dò hỏi, Trần Dật Thần bây giờ, là bạch mã hoàng tử trong lòng của vô số thiếu nữ ở Đại học Trung Hải, ca khúc đó của anh không biết đã đốn tim bao nhiêu thiếu nữ rồi.
Trước đây nữ sinh Đại học Trung Hải, đều ca tụng Bạch Văn Lịch như thần.
Nhưng Bạch Văn Lịch lại làm ra chuyện hạ lưu như đánh lén Trần Dật Thần ở trên sân khấu.
Hơn nữa, đánh lén thì cũng thôi đi, anh ta còn chưa đánh lén thành công thì ngược lại đã bị Trần Dật Thần trở tay tung một quyền bay xuống dưới sân khấu rồi.
Cú đấm đó của Trần Dật Thần, khiến cho hình tượng của Bạch Văn Lịch, hoàn toàn sụp đổ.
Bạch Văn Lịch bây giờ, chả khác nào chuột cống ngoài đường, gần như đã bị toàn bộ học sinh của Đại học Trung Hải ghét bỏ.
Mà Trần Dật Thần thì lại ngược lại.
Trần Dật Thần bây giờ, là người nổi trội nhất trong nội bộ Đại học Trung Hải.
Kỹ nghệ piano siêu đỉnh, thân thủ tài ba, quan trọng nhất là, anh còn là bạn bè với Sở Thanh Từ nổi tiếng.
Mấy cái danh này, bất luận là cái nào, đều sẽ khiến không ít người sùng bái.
Càng huống hồ, là tập trung ba cái cùng lúc.
Hoàn toàn không hề khoa trương mà nói, kể từ sau khi Trần Dật Thần rời khỏi Đại học Trung Hải, thềm cửa ký túc xá của Tiêu Thuần, sắp bị người ta giẫm nát rồi.
Mấy người giẫm nát bậc cửa ký túc xá của Tiêu Thuần, đương nhiên là fans của Trần Dật Thần rồi.
Mục đích bọn họ tìm Tiêu Thuần, chính là thăm dò tin tức của Trần Dật Thần, hoặc là gặp Trần Dật Thần.
Mấy ngày nay, Tiêu Thuần sắp bị người ta dày vò đến điên rồi.
Dưới sự bất lực, Tiêu Thuần mới nghĩ ra chủ ý mời Trần Dật Thần đi ăn cơm.
Thay vì nói là mời Trần Dật Thần ăn cơm, thì chi bằng nói là tổ chức buổi gặp fans giùm cho Trần Dật Thần đi.
“Ờ…không ngại.”
Trần Dật Thần sững sờ trước, sau đó lắc đầu cười khổ, anh rất muốn nói là ngại, nhưng sau khi nói rồi, lại sợ sẽ không tôn trọng mặt mũi của Tiêu Thuần.
“Vậy thì cứ vậy đi nha.” Thấy Tiêu Thuần đồng ý, thần sắc Tiêu Thuần không khỏi có chút mừng rỡ.
Sau khi xác định thời gian và địa điểm ăn cơm tối nay với Trần Dật Thần, Tiêu Thuần mới cúp điện thoại.
Vào giây phút cúp điện thoại, ký túc xá của Tiêu Thuần, liền vang lên một tiếng hét kích động.
Mấy mỹ nữ ăn vận thanh lệ, tư dung vốn không thua kém Tiêu Thuần bao nhiêu, vẻ mặt hưng phấn mà hoan hô nhảy nhót, tiếng hét của bọn họ, thậm chí sắp bung cả nóc nhà rồi.
Lúc nãy khi Tiêu Thuần gọi điện thoại, bọn họ đang ở bên cạnh, nhưng lúc đó, bọn họ đều che miệng lại, không dám phát ra tiếng động, sợ làm quấy nhiễu đến Trần Dật Thần.
Mãi đến khi Trần Dật Thần đồng ý, bọn họ mới không còn bất kỳ kiêng dè gì nữa.
Nhìn thấy bộ dạng hoa si của đám chị em này, Tiêu Thuần nhịn không được mà trợn trắng mắt một cái: “Được rồi, đừng hét nữa, còn hét nữa thì bay cả nóc nhà luôn đó.”
“Tiêu Thuần, anh Thần thật sự đồng ý gặp chúng ta rồi sao?” Một thanh âm mềm mại vang lên, mỹ nữ mang khuôn mặt mũm mĩm như em bé hưng phấn mà nói, mãi đến bây giờ, cô ta cũng còn chưa dám tin, Trần Dật Thần sẽ dễ dàng đồng ý gặp bọn họ như vậy.
Ấn tượng mà Trần Dật Thần để lại cho bọn họ tối hôm đó vốn không có hiền hoà như hôm nay, vốn tưởng loại người như Trần Dật Thần, căn bản sẽ không gặp mấy học sinh như bọn họ đâu, nhưng không ngờ, Trần Dật Thần lại đồng ý sảng khoái như vậy rồi.
“Đương nhiên là đồng ý rồi, bổn cô nương đích thân xuất mã, thì anh ta có thể không đồng ý sao.” Tiêu Thuần ngẩng cái cổ mềm mịn của mình lên, ngữ khí có hơi kiêu ngạo, người ngoài đều cảm thấy Trần Dật Thần rất khó tiếp xúc, nhưng chỉ có người đã tiếp xúc với Trần Dật Thần qua mới hiểu, còn người Trần Dật Thần là điển hình của ngoài lạnh trong nóng.
Bình thường mà nói, chỉ cần không phải là thỉnh cầu quá đáng gì thì Trần Dật Thần đều sẽ đồng ý.
“Woa, Tiêu Thuần cậu thật lợi hại quá.”
“Tiêu Thuần cậu tuyệt lắm đó, yêu cậu, mua!”
“Được rồi được rồi, đừng nịnh hót nữa, không phải chỉ là gặp một người đàn ông thôi sao? Các cậu có cần đến nỗi thế không?” Tiêu Thuần có chút hờ hững mà trợn trắng mắt một cái, cô ta không hiểu, mấy chị em này của cô ta, tại sao lại hưng phấn như vậy, mị lực của Trần Dật Thần tuy lớn, nhưng cũng không lớn đến mức này chứ.
Tuy ngoài miệng thì hờ hững, nhưng trong lòng Tiêu Thuần vẫn có vài phần mong đợi gặp Trần Dật Thần tối nay.
Mới chớp mắt, đã đến buổi chiều rồi.
Sau khi tan ca, Trần Dật Thần không có rời khỏi công ty ngay, mà gọi cho Thạch Phá Quân một cuộc.
Mục đích của cuộc gọi đương nhiên là tìm hiểu việc thẩm vấn đao khách nước N có tiến triển gì không rồi.
Không ngoài dự đoán của Trần Dật Thần, không có bất kỳ tiến triển.
Miệng của đao khách nước N rất cứng, 36 loại cực hình của Chiến Minh, hắn ta đều chống chịu toàn bộ.
Cho dù chết đi sống lại mấy lần, hắn ta cũng không có hé ra một chút thông tin có ích nào.
Đối với kết quả này, Trần Dật Thần hoàn toàn không bất ngờ, trước đây anh đã đoán ra được, đao khách nước N này sẽ không tiết lộ ra bất kỳ tin tức nào rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.