Rất nhanh, không ít sinh viên đại học Trung Hải đã nghĩ tới Trần Dật Thần.
Dù sao Trần Dật Thần cũng thu hút được mọi người, hơn nữa tài hoa còn hơn người, là một tay chơi piano xuất sắc.
Sao khi Sở Thanh Từ nhắc đến người bạn cũ, ánh mắt lập tức di chuyển về phía sau sân khấu, cười nói: “Không biết là người bạn cũ này có cho tôi mặt mũi hay không đây?”
Phía sau sân khấu, sau khi nghe thấy lời Sở Thanh Từ nói, Trần Dật Thần không khỏi cười khổ.
Đương nhiên là anh biết rõ, người bạn cũ mà Sở Thanh Từ nói là ai.
Nhưng anh không ngờ là Sở Thanh Từ lại đưa ra yêu cầu này.
“Anh Thần, người bạn cũ mà Sở Thanh Từ nói không phải là anh đấy chứ?” Sau khi tầm mắt của Sở Thanh Từ hướng về phía sau sân khấu, Tiêu Thuần lập tức hiểu ra, người bạn cũ mà Sở Thanh Từ nói rất có thể là Trần Dật Thần?!
“Là tôi.” Trần Dật Thần cười khổ gật đầu.
“Thật sự là anh sao?!” Tiêu Thuần trừng lớn mắt, chỉ cảm thấy cô lại vừa phải chịu một cú shock lớn, không ngờ là Trần Dật Thần lại quen biết cả Sở Thanh Từ!
Trần Dật Thần lắc đầu, không muốn giải thích nhiều với Tiêu Thuần, anh đi thẳng về phía sân khấu.
Trong tầm mắt của hàng vạn người, Trần Dật Thần lại xuất hiện trên sân khấu lần nữa.
Phía dưới sân khấu lập tức bùng nổ.
“Trời ạ, không ngờ bạn của nữ thần Sở lại là vương tử đàn piano?!”
“Vương tử đàn piano này rốt cuộc là ai? Đàn piano tốt thì cũng thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597921/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.