“Ngọc Nhi, hôm nay em rất xinh đẹp, chiếc váy này rất hợp với khí chất trên người em.” Tiêu Thuần định trò chuyện với Lâm Ngọc Nhi mấy câu nữa, nhưng đúng lúc này, một thanh niên cao lớn mặc vest trắng bỗng đi tới nói. Thanh niên này có vóc dáng cao lớn, khuôn mặt điển trai, ngoại hình khá giống với chàng trai ẻo lả, cả người toát ra khí chất nhẹ nhàng. “Cảm ơn anh.” Lâm Ngọc Nhi lễ phép đáp lại, rồi dời mắt nhìn Tiêu Thuần. Dáng vẻ hờ hững của cô nhất thời làm cho nhiều cô gái có mặt ở đây đều nghiến răng nghiến lợi, cô ta giả vờ cái gì? Tưởng ngon lắm hay sao mà giả vờ? Bạch Văn Lịch – hotboy trường Đại học Trung Hải chủ động chào hỏi cô, thế mà cô chỉ biết cảm ơn? Chỉ có mình cô mới giả vờ như thế thôi. Thấy ánh mắt ngưỡng mộ lại ghen tỵ của nhiều cô gái xung quanh, Tiêu Thuần không khỏi khinh thường, người khác không hiểu Lâm Ngọc Nhi, nhưng cô thì khác, cô ấy hoàn toàn không biết giả vờ, đối với cô ấy không hứng thú là không hứng thú. Có lẽ trong mắt nhiều cô gái, Bạch Văn Lịch trước mặt xứng đáng là một bạch mã hoàng tử, là người tình trong mộng của nhiều người. Nhưng với Lâm Ngọc Nhi, Bạch Văn Lịch chẳng khác gì người qua đường. Cô ấy không thích là không thích. Dù Lâm Ngọc Nhi trả lời rất lạnh nhạt, nhưng Bạch Văn Lịch như không cảm nhận được, sau khi cười nói với Lâm Ngọc Nhi mấy câu, mới xoay người rời đi. Bạch Văn Lịch vừa nhấc chân rời đi, mấy thanh niên điển trai khác liền đi tới, dùng đủ lý do lý trấu để bắt chuyện với Lâm Ngọc Nhi. Mấy chàng trai này đều là người nổi tiếng trong các trường học viện và xuất sắc trong giới sinh viên. Một là người có gia thế đáng sợ, hai là người có năng lực xuất sắc. Bình thường, bọn họ hoàn toàn không thiếu người theo đuổi. Nhưng tối nay nhìn thấy Lâm Ngọc Nhi, tầm mắt bọn họ không thể cao lên được nữa. Tim mọi người đều bị Lâm Ngọc Nhi bắt làm tù binh. Lâm Ngọc Nhi hơi khó chịu khi bị một nhóm chàng trai vây quanh. Đúng lúc này, Tiêu Thuần mỉm cười đứng ra giải vây: “Này này này, mọi người đừng vây quanh Ngọc Nhi nữa, nếu các anh còn làm vậy, bạn trai cô ấy sẽ ghen đấy.” “Ngọc Nhi có bạn trai?” Thông tin này của Tiêu Thuần như quả bom nặng ký, bùng nổ khắp hội trường, sắc mặt mấy sinh viên đang bắt chuyện kia đều nhất thời tái mét. Người ta có bạn trai rồi, thì mình cần gì phải niềm nở nữa? Nghe Tiêu Thuần nói thế, Lâm Ngọc Nhi cũng sửng sốt, nhưng cô nhanh chóng phản ứng lại, Tiêu Thuần nói thế là để giải vây giúp cô. “Đúng vậy, Ngọc Nhi có bạn trai rồi, hơn nữa bạn trai cô ấy sắp tới đây rồi.” Tiêu Thuần mỉm cười kéo Lâm Ngọc Nhi ra khỏi đám đông. “Tiêu Thuần, sao tôi không biết đàn em Ngọc Nhi có bạn trai chứ?” “Đúng vậy, trước giờ tôi chưa từng thấy bạn trai đàn em Ngọc Nhi tới trường.” “Tiêu Thuần, có phải cô đang lừa chúng tôi đúng không?” Mấy chàng trai không phục bắt đầu ầm ĩ. “Lát nữa các anh sẽ biết tôi có lừa các anh hay không.” Tiêu Thuần nói, chuyện đã đến nước này rồi, cô cũng không quan tâm đến chuyện tạo bất ngờ cho Lâm Ngọc Nhi, nếu không giải quyết được mấy kẻ theo đuổi này, thì chuyện gì cũng công cốc. Nghe Tiêu Thuần nói thế, mặc dù mấy chàng trai không phục, nhưng cũng không nói gì nữa, trong lòng bọn họ đang nghĩ đến bạn trai Lâm Ngọc Nhi mà Tiêu Thuần đã nói, nếu đối phương có bản lĩnh, thì bọn họ có thể từ bỏ Lâm Ngọc Nhi. Nhưng nếu đối phương là người bình thường, thì đừng trách bọn họ đập chậu cướp hoa. “Chị Tiêu Thuần, chị lừa bọn họ như vậy không ổn đâu, lát nữa bọn họ sẽ tới gây sự với chị.” Lâm Ngọc Nhi hơi lo lắng nhìn Tiêu Thuần, vì giải vây giúp cô mà cô ấy bịa ra một lý do như thế, lát nữa nếu mấy người này không nhìn thấy bạn trai cô, e rằng bọn họ sẽ trút giận lên người Tiêu Thuần. “Chị không lừa bọn họ, quả thật lát nữa bạn trai em sẽ tới đây.” Tiêu Thuần gian xảo liếc nhìn Lâm Ngọc Nhi. Lâm Ngọc Nhi sửng sốt: “Chị Tiêu Thuần, chẳng lẽ chị…” “Tiêu Thuần, có phải bạn trai Lâm Ngọc Nhi mà cô nói, là chàng trai đã đưa đón Ngọc Nhi lần trước đúng không?” Lâm Ngọc Nhi đang định hỏi Tiêu Thuần có phải cô ấy đã gọi cho Trần Dật Thần đúng không, nhưng đúng lúc này, Vương Nhã Nam lại đi tới, sau lưng cô ta còn có năm sáu cô gái mặc đồ múa, dáng người mảnh khảnh, trang điểm đậm. “Liên quan gì đến cô?” Thấy Vương Nhã Nam đi tới, Tiêu Thuần nhất thời lạnh mặt, lần trước chính Vương Nhã Nam đã lừa Lâm Ngọc Nhi đến câu lạc bộ Hồng Diệp, nếu không phải sau đó Trần Dật Thần và Thạch Phá Quân tới cứu người, thì e rằng Lâm Ngọc Nhi đã sớm trở thành đồ chơi của Lưu Khôn rồi. Vương Nhã Nam nhướng mày nói: “Tiêu Thuần, cô kích động như vậy làm gì? Chẳng phải tôi chỉ hỏi cô một câu thôi à, cô cần gì phải tức giận đến thế?” “Nếu tôi đoán không lầm, bạn trai Lâm Ngọc Nhi mà cô nói, là người giàu có tặng hàng loạt quà cho cô đúng không?” Bùm! Câu nói của Vương Nhã Nam, như ném một một quả bom hạt nhân xuống mặt hồ yên tĩnh, nhất thời gây ra sóng to gió lớn, những người có mặt tại đây đều không khỏi dời mắt nhìn Tiêu Thuần. Chắc chắn, đề tài được bàn tán xôn xao nhất trong trường Đại học Trung Hải mấy ngày gần đây là, rốt cuộc người giàu có tặng hàng loạt quà cho Tiêu Thuần là ai? 140 chiếc tên lửa siêu cấp và 10 chiến hạm không gian, lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử Đại Ngư. Tổng giá trị quà tặng gần 4,5 tỷ. Đều do người giàu có này tặng. Một người nhiều tiền đến thế, chắc chắn sẽ có bối cảnh ngút trời trong thực tế. Nên rất nhiều người đều cực kỳ tò mò về thân phận người này. Có người nói người giàu đó là chủ tịch Hiệu bao nuôi Tiêu Thuần, cũng có người nói là con ông cháu cha nào đó nổi tiếng trong giới Trung Hải. Dù là kiểu người nào thì đó đều là suy đoán vô căn cứ, không hề có bất kỳ bằng chứng nào. Nhưng giờ Vương Nhã Nam lại nói như thể cô ta đã từng gặp người này, hơn nữa còn đưa đón Lâm Ngọc Nhi? Nhất thời, lòng tò mò của mọi người đều được khơi dậy. “Vương Nhã Nam, cô đừng nói bậy!” Tiêu Thuần biến sắc, không thể không nói ẩn ý trong câu nói này của Vương Nhã Nam rất nham hiểm, cô ta vừa chia rẽ quan hệ giữa cô và Lâm Ngọc Nhi, vừa kéo cô ấy xuống bùn, để sinh viên trong trường vô thức cho rằng, Lâm Ngọc Nhi cũng đi theo con đường như Tiêu Thuần. “Tôi có nói bậy hay không thì tự cô hiểu rõ.” Vương Nhã Nam hừ lạnh nói, từ sắc mặt của Tiêu Thuần, dù lúc nãy cô nói sai, thì e rằng cũng đúng tám chín phần, cho dù hôm đó người giàu có tặng quà cho cô ta không phải là Trần Dật Thần, thì chắc cũng có quan hệ với anh. “Wow, hình như tôi đã nghe thấy tin tức chấn động nào đó.” “Không ngờ người giàu có tặng hàng loạt quà cho Tiêu Thuần lại từng đưa đón Lâm Ngọc Nhi, chẳng lẽ anh ta cũng có quan hệ với Lâm Ngọc Nhi?” “Có khi nào là 3P trong truyền thuyết không, tôi thấy bình thường Tiêu Thuần rất thân thiết với Lâm Ngọc Nhi.” “Rất có thể là vậy, đâu phải mấy người không biết con người Tiêu Thuần, cô ta hoàn toàn có thể làm ra chuyện như vậy.” “Giờ tôi càng tò mò về thân phận người giàu có kia, không nói đến chuyện anh ta bao nuôi Tiêu Thuần, mà ngay cả Lâm Ngọc Nhi cũng bao nuôi, thì thật có phước.” Tiêu Thuần biến sắc, câu nói này của Vương Nhã Nam đã hắt nước bẩn lên người Lâm Ngọc Nhi, lần này e rằng cô ấy có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]