Lão tam Hoàng là như thế, ông ta là võ giả, là Ám Kình hậu kỳ, thậm chí chỉ kém một bước là bước vào cánh cửa võ giả Hóa Kình sơ kỳ.
Kình khí mênh mông trong cơ thể ông ta, cản bản người thường không thể tưởng tưởng được.
Một khi lão tam Hoàng đột phá đến Hóa Kình, vậy kình khí trong cơ thể ông ta sẽ lần nữa biến chất, đạt đến ngưỡng sinh sôi không ngừng!
Sống kéo hổ báo, ngày đi nghìn dặm, cũng không phải nói chơi.
Chống đỡ hỏa độc hơn một tháng, căn bản không tính là gì.
Mày của Tôn Thanh Phong càng nhíu sâu hơn, ông ta có thể cảm giác được trong cơ thể lão tam Hoàng có một luồng khí như có như không đang chuyển động, nhưng ông ta vẫn không hiểu, cái khí này rốt cuộc là gì, lại có thể ngăn chặn hỏa độc lan tràn.
“Tôn lão, thế nào?” Khương Ngọc Đình không nhịn được hỏi một câu, làm ngôi sao sáng của y học trong nước, y thuật của Tôn Thanh Phong đương nhiên không thể nghi ngờ, nếu như ngay cả Tôn Thanh Phong cũng không có cách, vậy có thể phán lão tam Hoàng tử hình.
Tôn Thanh Phong thở dài một hơi, cũng không tiếp lời Khương Ngọc Đình, mà lại dời mắt nhìn lão tam Hoàng, hỏi: “Ông đã từng tu luyện qua nội gia công phu gì sao?”
Lão tam Hoàng gật nhẹ đầu, vẻ mặt có chút kinh ngạc, Tôn Thanh Phong vẫn là có chút tài năng, chỉ thông qua bắt mạch, có thể đoán được ông ta là võ giả.
Sau khi nhận được khẳng định của lão tam Hoàng, trong mắt Tôn Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597852/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.