Trần Dật Thần đưa mắt nhìn sang Trương An, lại thấy trên mặt Trương An xuất hiện một tia giễu cợt và khinh thường: “Cậu này, Thiên Nga Trắng là sản nghiệp của ai, cậu không có tư cách biết. Cậu chỉ cần nhớ, người có Thiên Nga Trắng là sự tồn tại mà kiếp này cậu đều không chọc nổi là được.”
“Ổ?” Khóe môi của Trần Dật Thần nhếch lên, kiếp này anh cũng không chọc nổi sao?
Thương Châu nhỏ nhoi, còn có ai mà kiếp này anh cũng không chọc nổi?
“Bạn học của tôi cậu ta không chọc nổi, vậy Lâm Chí Cường tôi có tư cách chọc nổi không?!” Lâm Chí Cường trầm giọng mở miệng, anh ta cũng muốn biết, người đứng sau Thiên Nga Trắng rốt cuộc là ai, vậy mà khiến Trương An có dũng khí nói ra loại lời này.
“Lâm tổng…” Trương An cười thâm ý, sau đó lắc đầu: “Thứ cho Trương mỗ nói thẳng, người đứng sau Thiên Nga Trắng, Lâm tổng cũng không chọc nổi.”
Ào!
Cả khoảng không im phăng phắc!
Trong đại sảnh, rất thực khách đều trợn to mắt nhìn Trương An, vẻ mặt không dám tin.
Trương An rốt cuộc đang nói linh tinh gì thế?
Người đứng sau Thiên Nga Trắng, ngay cả Lâm Chí Cường cũng không chọc nổi sao?!
Trò đùa quốc dân gì thế!
Lâm Chí Cường là người phát ngôn của nhà họ Trần, Thương Châu còn có ai nhà họ Trần không chọc nổi chứ?!
Ánh mắt sửng sốt của mọi người khiến Trương An trong lúc vô hình trở nên đắc ý quên hình.
Tuy ông ta chỉ là một con chó của người đằng sau Thiên Nga Trắng, nhưng trên đời này lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597832/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.