Lâm Quế gật đầu: “Vậy chúng ta đợi đi.”
“Dì, không cần đợi, Lâm tổng của chúng cháu không thích người khác đợi ông ấy, ông ấy bình thường đều là người khác gọi món hết thì ông ấy mới tới.” Cảnh Hạo nói.
“Dì, hai người gọi món trước đi.” Cảnh Hạo mỉm cười cầm lấy menu, bắt đầu gọi món.
“Tiểu Hạo, sao có thể để cháu gọi, hôm nay là dì với Tâm Như mời khách, vẫn là tụi dì gọi đi.” Lâm Quế giả vờ khách khí với Cảnh Hạo.
“Vậy được, dì, hai người gọi đi.” Cảnh Hạo mỉm cười đưa menu cho Lâm Quế.
Nụ cười trên mặt Lâm Quế cứng đờ, bà ta dường như đã quên mất một chuyện, đầu não của Cảnh Hạo cứng nhắc, không linh hoạt chút nào.
Nếu là người khác, bà ta khách sáo với đối phương như thế, đối phương vì mặt mũi, chắc chắn sẽ không để bà ta gọi món.
Nhưng Cảnh Hạo này căn bản không có lòng vòng như thế. . truyện kiếm hiệp hay
Bạn nói gì thì là cái đó.
“Được, dì gọi, dì gọi.” Lâm Quế miễn cưỡng mỉm cười cầm lấy menu, hận không thể tát mình vài cái, tại sao cứ muốn tiện mồm, một bữa cơm ở Thiên Nga Trắng, ít nhất cũng phải 60-80 triệu.
Cái tiện mồm này của bà ta đã mất đi 60-80 triệu rồi.
Rất nhanh, Lâm Quế liền gọi mấy món hot của Thiên Nga Trắng.
Nhân viên phục vụ không ngừng bắt đầu truyền món.
Lúc này, Lâm Quế lại cảm thấy bụng có hơi không thoải mái, bà ta đứng dậy chuẩn bị kéo ghế ra, đi vào nhà vệ sinh.
Kết quả vừa xoay người thì đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597828/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.