Những người đi đường đang vây xem cũng giật hết cả mình, trong ánh mắt nhìn về phía cô gái nhỏ không khỏi có nhiều thêm sự đồng tình, một chiếc xe hơn chín tỷ, ở Thương Châu, đây là một chiếc xe sang trọng không phải tầm thường.
Người đàn bà trung niên này lại cọ hỏng một chiếc xe sang trọng như thế này, không có trong người khoảng hai trăm năm mươi triệu thì không được rồi.
“Xin… Xin lỗi, tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy…” Đôi mắt của cô gái xinh xắn đỏ lên, nước mắt không cầm được mà đảo quanh trong hốc mắt.
Mẹ của cô ta là một công nhân trong một xưởng may bình thường, tiền lương một tháng hơn chín triệu, trừ bỏ tiền thuê nhà và chi phí ăn mặc của cô ta, hai mẹ con căn bản cũng không có tiền tiết kiệm gì, làm gì có tiền để bồi thường một chiếc xe có giá trị chín tỷ.
“Không có tiền? Không thì cô không biết đi bán thân đi kiếm à?”
Lúc này ở trên xe văng ra một âm thanh rất bén nhọn, chủ nhân của âm thanh dường như đã hơi không kiên nhẫn rồi, bà ta đẩy cửa xe ra giẫm trên đôi giày cao gót cọc cọc bước xuống xe.
“Tôi nói này Đỗ Giang, cậu làm cái gì vậy, có chút chuyện nhỏ như vậy mà mười phút rồi vẫn còn chưa xử lý xong nữa.” Người phụ nữ bước xuống từ trên xe, chỉ vào mặt mũi của cậu thanh niên cao lớn giận dữ mắng chửi, dường như là rất không hài lòng đối với cách xử lý của cậu thanh niên.
Lông mày của Trần Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597817/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.