Tần Cung Diễm bỗng bật cười: “Không giấu gì cô, Trần Hạo Thiên đối với tôi khá tốt.”
“Khá tốt?” Hạ Nhược Y không khỏi sửng sốt.
“Ừm, khá tốt.”
“Ông ấy chu đáo với tôi, cũng rất dịu dàng, gần như là một người chồng hoàn mỹ.”
“Một điểm duy nhất không hoàn mỹ, chính là… ông ấy không yêu tôi.” Lời của Tần Cung Diễm thay đổi, trên mặt mang theo ý cười chế giễu.
Hạ Nhược Y mím môi, không có nói gì, lúc này cô bỗng có hơi đồng cảm cho Tần Cung Diễm.
Tần Cung Diễm năm đó chính là thiên chi kiêu nữ điển hình, tướng mạo tài hoa trác tuyệt không nói, còn là tiểu công chúa của nhà họ Tần được cưng chiều vô cùng, bà ta như vậy căn bản không thiếu người theo đuổi.
Nhưng cuối cùng, bà ta lại gả cho Trần Hạo Thiên.
Gả cho Trần Hạo Thiên trong lòng chỉ chứa đựng Tô An Hạ.
Bà ta và Trần Hạo Thiên cùng chung chăn gối 6 năm, dốc hết tuổi thanh xuân quý giá nhất của một người con gái, nhưng cuối cùng, bà ta ngay cả trái tim của Trần Hạo Thiên cũng không đi vào được.
“Không cần đồng cảm cho tôi, Tần Cung Diễm tôi không cần bất cứ ai đồng cảm.”
Tần Cung Diễm liếc nhìn Hạ Nhược Y, khẽ mỉm cười.
“Tôi không có đồng cảm với bà.” Hạ Nhược Y cứng miệng nói.
Loading...
“Vậy sao?” Tần Cung Diễm không phủ định.
Có điều bà ta không định nghiên cứu về vấn đề này nữa, mà kéo chủ đề về Trần Dật Thần: “Cô biết sau khi Trần Anh Nhu về nhà họ Trần, nhà họ Trần có phản ứng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597815/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.